Tôi vội ôm Shirley Dương bơi ngược lên phía trên. Bởi vì ở dưới nước quá lâu nên chắc oxy trong phổi của cô ấy cũng đã sắp cạn kiệt. Ngay khi tôi đang ôm cô ấy bơi lơ lửng lên được nửa đường thì bất ngờ xuất hiện một xúc tu chụp lấy chúng tôi. Xúc tu này tương đối bé nhỏ và cũng không tích điện nhưng lực hút lại vô cùng dồi dào, vừa túm lấy được chúng tôi liền muốn kéo xuống để đút vào khoang miệng...
Tôi vội vàng rút ra con dao nhảy dù rồi cắt mạnh vào nó, sau khi cắt được vài đường thì cuối cùng nó cũng bị đứt rời. Con sứa lại càng tỏ ra táo bạo, phun tới vô số xúc tu muốn tấn công bọn tôi. Tôi đành quyết định chơi đòn tàn nhẫn, nắm chặt bả vai của Shirley Dương rồi thúc cùi chỏ thật mạnh vào lồng ngực của cô ấy.
Shirley Dương giật mình tỉnh dậy, vô tình hớp phải mấy ngụm nước bẩn.
Đúng vào lúc này, một cái xúc tu thô to bất ngờ quấn lấy tôi. Shirley Dương thấy vậy liền lao tới muốn giải cứu nhưng tôi đã ra hiệu cho cô ấy cứ ngoi lên thở trước, tự tôi có thể xử lý được chuyện này.
Shirley Dương thật sự là không thể nhịn được nữa, đành nhanh chóng bơi lên trên mặt nước để tiếp hơi.
Tôi lập tức đâm con dao nhảy dù vào xúc tu khiến nó đau đớn đến co rụt lại nhưng vẫn cố chấp cuộn chặt lấy tôi, muốn nhanh chóng kéo về phía khoang miệng của nó. Tôi nắm chặt con dao nhảy dù, đột ngột giật thật mạnh về phía sau dọc theo chiều dài của xúc tu, lập tức làm nó rách ra một vết thương cực lớn.
Xúc tu đau đớn đến run rẩy, vội vàng buông lỏng cơ thể tôi. Tôi thừa dịp đó bơi vượt lên trên đỉnh đầu nó, vừa lên đến nơi thì đã trông thấy Bàng Tử đang bị một chiếc xúc tu thô to quấn quanh người nhưng cậu ta vẫn ngoan cường cắm chặt con dao, sống chết cũng không chịu buông tay rời khỏi nó. Chỉ cần xúc tu vừa kéo một phát thì con dao lập tức sẽ rạch ra vết thương cực lớn trên cơ thể của con sứa khiến xúc tu cũng không dám phản ứng thái quá, chỉ đành lắc lư lung lay, ý đồ muốn hất văng cậu ta ra xa…
Khi tôi bơi tới, Bàng Tử vẫn còn đang vùng vẫy khó khăn, gần như không thể bám trụ được nữa. Tôi bèn vội vã lao ra đâm thật mạnh vào xúc tu khiến nó bị đau, đành phải thả lỏng lực kéo đối với Bàng Tử.
Bàng Tử nhanh chóng bơi ngược lên trên mặt nước để tiếp hơi. Oxy trong phổi tôi cũng đã sắp cạn kiệt, liền bám sát theo cậu ta để cùng bơi lên. Đúng vào lúc này, một chiếc xúc tu to lớn dị thường đột nhiên quật mạnh vào người tôi khiến trước mắt bỗng nhiên tối sầm, tôi cũng bị ngã nhào ra sau. Còn chưa kịp tỉnh hồn thì chiếc xúc tu khủng khiếp đó đã nhanh như cắt quấn lấy tôi kéo tuột xuống dưới…
Tôi đâm con dao vào nó nhưng chỉ bởi vì lớp da ngoài cùng của chiếc xúc tu quá trơn bóng và cứng cáp, khiến kẻ đang trong tình trạng hoảng loạn như tôi không thể nào tập kích thành công.
Ngay tại khoảnh khắc này, tôi đang bị kéo đến vị trí cách khoang miệng của nó chỉ có hơn một mét, rõ ràng có thể trông thấy ở nơi đó giống như một hố đen cực lớn đang không ngừng vặn vẹo. Sứa là loài sinh vật ruột khoang không răng, chỉ biết nuốt chửng thức ăn và thải ra ngoài những thứ mà bản thân không thể tiêu hóa được qua ngay chính khoang miệng. Phần khoang miệng này rất lớn, xung quanh đều là các mô mềm và chất bài tiết cực nhầy. Nếu như tôi bị nó nuốt chửng thì chắc chắn sẽ không còn đường thoát thân!
Xúc tu vẫn còn đang điên cuồng lôi kéo tôi muốn đút vào bên trong khoang miệng của nó. Thấy đã sắp tới ranh giới, tôi thậm chí còn có thể chứng kiến đám cơ thịt đang không ngừng nhúc nhích bên trong. Còn chưa biết nên phản ứng như thế nào thì chân của tôi nhất thời đã bị nó nuốt lấy, bản thân cũng bởi vì mất trọng tâm mà chầm chậm bị nó hút vào.
Trong cơn cùng cực, tôi đành liều mạng cắm phập con dao nhảy dù vào ngay vành miệng của con sứa, thậm chí còn vì dùng sức quá mức mà lún xuống gần hết cánh tay. Nhưng cuối cùng nhờ vậy mà chặn đứng được việc bị hút vào! Chỉ có điều, từ phần đùi trở xuống đã nằm trong khoang miệng của nó!
Xúc tu lại đột nhiên quơ tới. Tôi giơ tay lên chặn lại, cảm giác cứ như thể vừa bị một cự vật khổng lồ đánh trúng khiến cả cánh tay gần như muốn gãy vụn, lực tay suy yếu khiến con dao cũng bị rơi ra. Mắt thấy đã sắp bị nuốt chửng, đột nhiên xuất hiện một bóng người bơi chếch bên cạnh tôi rồi dùng dao đâm thật mạnh vào xúc tu, sau đó giơ tay ra liều mạng giữ chặt lấy tôi.
Oxy trong phổi tôi gần như đã sắp cạn kiệt, phổi cũng bị nghẹn như muốn vỡ tung! Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện ảo giác, trong lòng tôi nảy sinh ý niệm muốn bơi lên nhưng cơ thể lại hoàn toàn không có tí sức lực nào. Ngay tại khoảnh khắc như sắp ngất đi thì bất chợt có một đôi môi mềm áp sát, thả từng ngụm oxy từ từ trôi vào miệng tôi.