Nước mắt không ngừng tuôn trào chảy tràn trên mặt của tôi. Tôi muốn gào thét lên nhưng lại không thể phát ra âm thanh, muốn đánh bản thân nhưng cánh tay đã bị trói chặt ra sau lưng... Lồng ngực tôi như bị nhét vào một miếng giẻ lau, mạnh mẽ ngăn chặn đường thở của tôi khiến hô hấp càng trở nên gian nan. Tôi không thể rút tay ra, đành chỉ không ngừng đập đầu xuống đất. Phảng phất như chỉ có đau đớn trên người mới có thể xoa dịu nỗi đau trong lòng tôi! Bàng Tử
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.