Nguy rồi, hay là gặp phải quỷ đả tường rồi?
Trong lòng tôi thầm kêu rên nhưng bước chân lại không chút chần chừ, lập tức chạy ngược lại hướng ban đầu đã đến nhưng bỗng phát hiện ra... Nó chính là gian phòng đầu tiên mà tôi và Bàng Tử cùng nhau đi tìm Shirley Dương.
Con mẹ nó, gặp quỷ đả tường thật rồi! Tôi nhớ lúc cùng Bàng Tử chia nhau ra để đi tìm Shirley Dương thì bên tôi xuất hiện rất nhiều hiện tượng lạ, cũng không biết bên Bàng Tử thế nào rồi. Tôi bèn la lớn: "Tiểu Bàng! Tiểu Bàng!"
Hoàn toàn không có tiếng trả lời. Trong lòng tôi thoáng có chút hốt hoảng. Shirley Dương và Tiểu Bàng đều bặt vô âm tín, hay là đã gặp nguy hiểm gì rồi sao?
Vốn dĩ chuyến đi tìm quần mộ Trần gia lần này hung hiểm ngập tràn. Ba người chúng tôi chịu không ít khổ, cùng nhau đồng tâm hiệp lực mới vượt qua được khó khăn ở miếu Tẩy Trần. Lần này Bàng Tử và Shirley Dương đều không ở bên cạnh tôi. Nếu hai người đó đụng độ nguy hiểm thì dựa vào sức của bản thân chỉ e cũng là lành ít dữ nhiều.
Nghĩ đến cảnh Bàng Tử và Shirley Dương có khả năng gặp phải nguy hiểm ở một chỗ nào đó, lòng tôi bỗng chốc sợ hãi. Ở cuộc chiến tranh Việt Nam, tôi đã bao lần trơ mắt nhìn đồng đội thân thiết, anh em bạn bè chiến hữu chết ngay trước mặt, không thể nhúc nhích cũng chẳng biết phải nói ra làm sao! Rõ ràng là một người sống mạnh mẽ cao to, sờ sờ ngay trước mắt lại bất chợt biến thành cái xác chết. Lòng tôi không rét mà run, thực sự không chịu nổi cảm giác mất mát như thế lần nữa.
Tôi tuyệt vọng chạy đến một lối đi khác. Căn phòng đó vẫn không phải là căn phòng mà tôi vừa thấy qua, thật giống như có vô số căn phòng khác nhau dưới lòng đất này, liên tục như đèn kéo quân biến đổi lòng vòng xung quanh tôi. Tôi như nổi điên chạy từ phòng này sang phòng khác trong cái mê cung rộng lớn dưới mặt đất này, đếm không xuể bản thân đã qua bao nhiêu gian phòng nhưng mãi vẫn không thấy bóng dáng của Bàng Tử và Shirley Dương đâu! Ngược lại mỗi lần đi ngang qua đều gần như chứng kiến một gian phòng mới.
Tôi hét to gọi tên của Bàng Tử và Shirley Dương nhưng mãi vẫn không có ai trả lời. Không! Tôi không thể cứ chạy nhảy lung tung không có mục đích như thế này được, phải nghĩ cách làm thế nào để vượt qua mê cung quỷ đả tường này.
Quỷ đả tường tức là bị kẹt ở một nơi, dù làm thế nào cũng không thoát được. Có người giải thích rằng sở dĩ gặp phải tình trạng này là do lực trên hai chân khác nhau. Nếu như cứ nhắm mắt bước đi theo cảm giác thì sẽ cho rằng bản thân đang di chuyển theo một đường thẳng, nhưng thực tế là lại đi đường vòng. Bởi vì bất kỳ vật thể nào không chịu ảnh hưởng từ lực bên ngoài thì đều di chuyển theo hình dạng vòng tròn.
Lời giải thích này cũng có phần đúng, nhưng lại không thể giải thích được lý do vì sao ở cùng một nơi mà lúc trước không sao còn lúc sau thì lại xảy ra chuyện. Quỷ đả tường phần nhiều do tự nhiên hình thành, khó có thể giải thích rõ, và tri thức của con người thì vẫn chưa đạt đến một tầm cao nhất định.
Có vài loại do con người tự dựng lên nhằm vây nhốt kẻ tự tiện xông vào, giống như cái tòa tháp này vậy! Nhưng hễ là do con người cố tình xếp đặt thì nhất định sẽ lộ sơ hở, trí tuệ của con người luôn thua kém trình độ điêu luyện sắc sảo của tự nhiên.
Đầu mối ở Lão Long Đầu là "Thập vạn oan hồn phô trường lộ". Chẳng lẽ thật sự là do quỷ chết oan bày đề khó cho chúng tôi, muốn xử lý bọn này à? Kẻ như chúng tôi từng trộm đấu biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ có lần này là đột nhiên mất liên lạc.
Không thể hoảng, nhất định phải giữ vững bình tĩnh! Tôi thầm nhủ trong lòng. Tôi tuyệt đối sẽ không cho phép đồng bọn của mình gặp phải bất hạnh gì mà rời đi.
Từ khi bắt đầu bước vào Trừng Hải Lâu, tôi đã luôn có cảm giác quỷ dị quấn quýt ở xung quanh. Lão Long Đầu là do năm đó Thích Kế Quang vì muốn kháng Oa nên cho xây dựng, nói không chừng hiện tượng quỷ đả tường này là thiết kế chuyên được dùng để chống giặc Oa ngoại xâm. Tôi không tin quỷ đả tường ở đây là do hồn ma bóng quế quậy phá. Lần nào chúng tôi trộm đấu mà không lăn lộn qua mấy chỗ quỷ dị khó tìm chứ! Những chuyện thần bí cứ liên tục nối tiếp nhau, nhưng không có cái nào thật sự bắt nguồn từ quỷ cả!
Tôi ngồi trên ghế đá dựa sát vào tường, cẩn thận ngẫm lại những chuyện đã phát sinh. Giả dụ căn phòng mà tôi và Bàng Tử ngồi tám chuyện là A, bước vào căn phòng đầu tiên đi tìm Shirley Dương là B. Sau đó quay về căn phòng có giường và bàn đá là C, tiếp đến lại chạy qua căn phòng biến thành D. Căn phòng có bàn ghế đá rơi rụng lả tả là E, có bếp lò là F. Tôi chạy qua chạy lại rất nhiều lần, mà sáu căn phòng lại nối tiếp nhau trên cùng một lối đi.