“Cho nên nói thứ này dùng để chống lại giặc Oa là hoàn toàn không có giá trị, vậy thì nó được dùng để làm gì? Tôi cảm thấy, nó có thể là dùng để mê hoặc một số người muốn vào đây tìm gì đó, chứng tỏ trong này có đồ vật đáng giá để cho ông ta nỗ lực bảo vệ. Những thứ này nhất định tồn tại ngay bên trong Lão Long Đầu. Thứ mà chúng ta muốn tìm chắc chắn cũng chính là nó! Mấu chốt hiện nay chính là làm sao để tìm ra được con đường này!" Tôi nói.
Shirley Dương thấy vậy bèn nói: "Chúng ta đã khám phá cặn kẽ nguyên lý của quỷ đả tường, từng phòng cũng đã tìm hiểu qua. Chứng tỏ manh mối không nằm ở trong phòng, chưa biết chừng mấy căn phòng này cũng là dùng để ngụy trang thôi, cố tình cho chúng ta nhảy vào rồi vướng trong đó. Nhưng trên thực tế, lối đi thật sự và manh mối đều nằm ở căn phòng đầu tiên. Bởi vì đại đa số mọi người khi muốn tìm kiếm manh mối, đều sẽ không quan sát kỹ lối ra vào, chẳng phải cửa đã mở ra trước mắt đấy thôi! Đây thật ra là chướng ngại của tâm lý, tự nhiên sẽ hạ thấp tầm quan trọng của căn phòng đầu tiên để đi chú ý đến những căn phòng chưa được tìm kiếm. Đó còn được gọi là tâm lý khám phá, vì vậy tôi nghĩ bây giờ trọng tâm của chúng ta nên lùi về căn phòng đầu tiên trước đã. Nếu căn phòng đó vẫn không có manh mối, thì chúng ta nên quay về bàn bạc kỹ hơn."
Chúng tôi lại quay về đường cũ, trở về căn phòng đầu tiên. Trên đường, chúng tôi nắm chặt tay nhau vì sợ sẽ xảy ra sai lầm khiến cả đám bị mất liên lạc. Vì đã hiểu được nguyên lý của quỷ đả tường nên đường về dễ dàng hơn rất nhiều.
Không bao lâu sau, chúng tôi đã về đến chỗ cũ. Căn phòng này vẫn giống như lúc ban đầu, có ghế đá, bàn đá, v.v., nhưng tôi luôn cảm thấy có chút kỳ lạ lại không thể nói rõ chính xác là nó ở đâu. Chúng tôi bắt đầu tìm kiếm manh mối trong căn phòng này.
Căn phòng này cũng được xây bằng loại đá xanh, dấu tích của thời gian đã làm vách tường bị đục khoét mất một mảng, cũng là do nó được xây dựng ở bờ biển. Chúng tôi cứ tìm kiếm như vậy mãi nhưng vẫn không tìm thấy được manh mối nào khiến bản thân cũng có chút ủ rũ. Bàng Tử ngồi xuống ghế đá nói: "Không phải mấy người nói trong phòng này có manh mối sao? Vậy sao tìm hoài cũng không thấy gì vậy?"
Tôi cũng đang tự hỏi, chẳng lẽ hai chúng tôi đã đoán sai sao? Hay trong phòng này không có đầu mối để phát hiện?
Không đúng! Rốt cuộc tôi đã hiểu không đúng ở đâu rồi!
Vị trí đã bị thay đổi! Ghế và bàn đá vốn dĩ nên đối diện nhau ở phía nam, nhưng bây giờ lại đang hướng về phía bắc! Đây chắc chắn không phải là do sự khác biệt về thị giác của tôi, bởi vì khi Bàng Tử ngồi lên chiếc ghế đá trước đó thì tôi đối diện với cậu ta đã nhìn thấy bức tường. Mà bây giờ, cái tôi nhìn thấy lại là lối đi ra của căn phòng! Ghế đá vẫn là ghế đá, bởi vì tôi nhớ rõ hình dạng của nó! Kỳ quái chính là, mặc dù hướng của vật thay đổi nhưng vị trí tương đối của chúng lại không thay đổi, thật là kỳ lạ!
Tôi vội vàng nói với Shirley Dương và Bàng Tử những gì mà mình đã phát hiện. Bọn họ cũng như chợt bừng tỉnh. Vấn đề đặt ra là: Đến cùng ai đã di chuyển vị trí của bàn đá và ghế đá? Lý do cho việc di chuyển này là gì?
Nếu muốn giải đáp được nghi vấn thì phải đợi chúng tôi lặp lại thao tác này một lần nữa. Nhưng làm sao để có thể giữ vững vị trí nhất quán của bàn đá và ghế đá này rồi xoay chúng từ hướng này sang hướng khác? Chúng tôi nhanh chóng đi xung quanh kiểm tra xem trên nó có bất kỳ cơ chế nào không?
Quả nhiên, ngay tại phía dưới thớt bàn đá có một phiến đá cực nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể nhận ra. Chúng tôi dựa theo phương hướng xoay chuyển phiến đá. Xoay một hồi sau, chỉ nghe có tiếng "Ầm! Ầm!", mặt đất dưới bàn và ghế đá đột nhiên nhô lên cao một tấc, sau đó xoay chuyển về phía nam. "Cạch!", giống như tiếng máy móc bị kẹt cứng, bàn và ghế đá lại hạ xuống.
"Tôi biết cơ quan này là gì rồi. khi chúng ta mới tiến vào, chỉ cần băng ghế đá không nhúc nhích thì sau khi phá vỡ quỷ đả tường, chúng ta nhất định có thể từ một gian phòng nào đó đi ra. Nói cách khác, tức là ngoài những căn phòng tạo ảo giác kia, chắc chắn vẫn còn một căn phòng ẩn, cơ quan này chính là chìa khóa để mở ra nó. Vừa rồi sau khi chúng ta đi vào, có ai đó đã ở bên ngoài đóng cửa cơ quan này. Cho nên nếu chúng ta không phá được quỷ đả tường thì kết cục cuối cùng nhất định sẽ bị nhốt ở đây cả đời không có lối thoát. Rốt cuộc là ai đã bí ẩn theo dõi chúng ta, đồng thời động vào cái cơ quan này?"