Tôi mở to mắt, tức giận đáp: “Đồng chí Vương Khải Tuyền, không được mê tín phong kiến! Cậu đáng lý phải là một thanh niên tốt được dạy dỗ bởi chủ nghĩa duy vật chứ? Đừng có suốt ngày nghĩ tới mấy cái thứ linh tinh này!"
"Không phải!" Bàng Tử nghẹn đỏ mặt tía tai đáp: "Cậu đừng có suốt ngày chỉ trích tôi như thế có được không? Đang nói chuyện nghiêm chỉnh mà! Lúc chúng ta ở trong thư viện tìm kiếm tấm ghi chép về loài cây ăn thịt người bị bỏ trống kia, tôi rảnh rỗi không có việc gì làm nên có lật mấy cái truyền thuyết viết về Sơn Hải Quan. Hình như có thấy trong cuốn sách nào đó có nhắc đến tên hiệu của Trần đại tướng quân, kêu là chó gì đó... Mẹ nó! Mấy ngày rồi không có ăn no làm đầu óc cũng mụ mẫm, nghĩ hoài cũng chẳng nhớ!"
“Hạo Thiên Khuyển à?” Shirley Dương ngập ngừng hỏi.
“Ể? Đúng rồi! Đúng rồi! Chính là Hạo Thiên Khuyển!” Bàng Tử kích động nói: “Hình như là bởi vì Trần đại tướng quân đánh giặc quá trâu bò, mà ông ấy lại cầm tinh con chó nên được dân chúng đặt tên hiệu là Hạo Thiên Khuyển tướng quân, để ngầm tán dương vẻ dũng mãnh thiện chiến của ông ấy."
"Là dũng mãnh thiện chiến!!!" Tôi bật người dậy: "Tiểu Bàng, lần này cậu lập công lớn rồi! Có thể nói, bức tượng đầu chó thân người này rất có khả năng là đang nhắc đến Trần đại tướng quân! Chờ đã, mọi người còn nhớ bài thơ kia không?" Tôi kích động hỏi.
“Mã đề đằng không phệ thanh cấp?” Shirley Dương cũng cao hứng hét lớn.
“Đúng vậy!” Tôi nói: “Cứ như vậy thì khớp hết cả rồi! Trần đại tướng quân được người đời xưng tụng, gọi là Hạo Thiên Khuyển tướng quân. Mà con ngựa kia cũng đang mặc giáp chứng tỏ nó chính là ngựa chiến! Quan trọng nhất là, câu thơ được viết trong gia phả của nhà họ Trần có ghi: “Mã đề đằng không phệ thanh cấp” hoàn toàn ăn khớp với bức tượng này. Chứng minh nó rõ ràng chính là bức tượng tạc về Trần đại tướng quân!"
Shirley Dương và Bàng Tử nghe phân tích của tôi đều vô cùng kích động. Ba đứa đánh bậy đánh bạ thế mà lại khám phá ra một trong những đầu mối của bốn câu thơ kia rồi! Đúng là sự an bài kỳ diệu của số phận mà…
“Nhưng chứng minh được căn phòng này có quan hệ với câu thơ kia thì có tác dụng gì chứ?” Bàng Tử hỏi.
"Những manh mối này nhất định có thể dẫn dắt chúng ta tìm đến lăng mộ của gia tộc họ Trần. Có lẽ bức tượng này chính là một trong những đầu mối chỉ hướng." Shirley Dương chăm chú nhìn vào bức tượng đáp.
“Ề, vậy Trần đại tướng quân không phải đang chỉ đó sao?” Bàng Tử chỉ vào cánh tay đang chỉ về hướng bên trái của bức tượng.
"Tiểu Bàn à, cậu đúng là sinh vật đơn bào thật đấy! Bảo cậu là trùng giày thì còn là đánh giá cao quá đi! Nếu đơn giản như vậy mà đã tìm ra manh mối rồi thì thiết kế phần eo của nó chuyển động được làm chi?" Tôi hỏi.
"Cái này..." Bàng Tử hiển nhiên là nghẹn họng không trả lời được, liền hung dữ nói: "Tôi không quan tâm! Không thoát ra được nữa thì tôi nổi điên lên thật đấy! Mấy người tự mà nghiên cứu đi!"
Tôi và Shirley Dương nhịn không được bật cười, bước tới gần bức tượng để quan sát kỹ hơn. Thôi cứ mặc kệ cậu ta!
Shirley Dương nói với tôi: "Lão Hồ à, tôi thấy bố cục ở đây có ẩn chứa huyền cơ. Anh nhìn chín ngọn đèn người đó xem, vừa khớp ba, ba. Cứ ba cái gộp thành một tổ, quay xung quanh cái bức tượng lớn này. Tôi không hiểu lắm về dịch kinh bát quái, anh thử hướng theo lối suy nghĩ này xem có gợi ý được gì không?”
Tôi gật đầu, tỏ ý tán thành với câu nói của Shirley Dương.
Tôi đi vòng quanh bức tượng, phát hiện số lượng của đám đèn người là ba nam sáu nữ. Ba nam được gom thành một tổ đặt phía sau bức tượng, còn sáu nữ thì chia ra làm hai nhóm, lần lượt bày ở hai bên trái và phải của bức tượng. Mà phía trước bức tượng thì lại bỏ trống?
“Không đúng!” Tôi khẽ thì thầm.
“Lão Hồ, anh phát hiện ra gì à?” Shirley Dương thấy tôi lẩm bẩm liền hỏi.
Tôi không đáp, vẫn yên lặng nhìn vào bức tượng đầu chó thân người đang cưỡi con ngựa này. À! Hóa ra là vậy, tôi hiểu rồi.
“Bàng Tử! Dương tham mưu trưởng! Mau tới đây!” Tôi đứng trước bức tượng kêu gọi đồng bọn. Bàng Tử và Shirley Dương nghe vậy liền hiểu được rằng tôi đã nghĩ ra gì rồi, bèn ba chân bốn cẳng chạy đến.
“Ê lão Hồ! Chắc chắn là cậu hiểu ra huyền cơ ở đây rồi! Đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau nói ra đi! Tôi sắp đói đến chân mềm nhũn rồi đây này!” Bàng Tử nhanh mồm nhanh miệng giành nói trước. Shirley Dương thì ngược lại không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn tôi.
"Xem ra, người sắp xếp được trận hình này có hiểu biết vô cùng thâm sâu về Chu Dịch. Đừng thấy trong phòng chỉ đơn giản có một bức tượng và chín ngọn đèn người như thế này, nhưng nó lại ẩn hàm toàn bộ tinh túy của Chu Dịch đấy! Đầu tiên là bức tượng ở trung tâm phòng được bao bọc ba mặt xung quanh chính là hình mẫu ban đầu của quẻ Chấn trong Chu Dịch đó.