Mục lục
Ma Thổi Đèn - Sơn Hải Yêu Trủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi tham lam hút lấy số dưỡng khí đã bị thiếu hụt nãy giờ, chậm chạp phục hồi tỉnh táo. Ngước mắt lên chỉ thấy Shirley Dương đang lo lắng nhìn tôi, vừa giữ lấy cơ thể tôi vừa nắm chặt con dao nhảy dù đang đâm vào chiếc xúc tu kia.

Lúc này, Bàng Tử cũng đã bơi đến, hợp lực cùng với Shirley Dương kéo tôi thoát ra ngoài. Tôi vừa thoát khỏi khoang miệng của con sứa liền lập tức bơi ngược lên phía trên hít đầy khí oxy, cứ như hàng thế kỷ rồi không được thực hiện hành động như thế vậy! Nhưng còn chưa kịp đợi tôi hít đủ, một xúc tu khổng lồ lại tiếp tục quấn lấy eo tôi kéo tuột xuống dưới. Lần này, tôi đã có kinh nghiệm nên thay vì vùng vẫy hao tốn thể lực, tôi chỉ đơn giản là thuận nước đẩy thuyền chìm dần xuống đáy sâu. Lúc trôi ngang qua thân hình của con sứa, tôi đột ngột ra tay, đâm con dao thật mạnh vào trong cơ thể nó để giữ cố định lại.

Bàng Tử và Shirley Dương thấy vậy cũng bắt chước theo cách của tôi. Cả ba đều cùng cắm con dao nhảy dù vào đó để treo mình...

Con sứa dường như cũng đang bực bội vì nhiều lần bắt chúng tôi không thành bèn đột ngột phóng lên cao, lúc gần chạm mặt nước thì đột nhiên hạ xuống, muốn hất văng cả bọn. Nhưng ngay trong lúc hạ xuống, lực cản của dòng nước đã thổi ngược cơ thể mềm mại của nó lên trên làm lộ ra một cái đầu với khoang miệng mọc đầy răng bự nằm ngay bên dưới phần cơ thể hình cái chén, có kích cỡ tựa như một quả dưa hấu. Tuy nói là đầu, nhưng thực chất đây chính là trung khu thần kinh chịu trách nhiệm điều khiển mọi hoạt động của cơ thể.

Tôi giật mình khi nhìn thấy chúng bèn vội vàng ra hiệu kêu đồng bọn nổi lên trên, có chuyện gấp cần bàn bạc!

Shirley Dương và Bàng Tử ngơ ngác, chỉ đành bám đuôi theo tôi. Sau khi lên khỏi mặt nước, tôi mới hấp tấp nói: "Tình huống có biến, tôi sẽ tập trung nói vào trọng điểm. Cái con mẹ nó thật chứ! Đây không phải là sứa mà là Quỷ Quỳ! Thứ này còn hung dữ hơn sứa nữa, trên răng có chất kịch độc. Nó thường thích tấn công những loài cá lớn, với kích cỡ khổng lồ như thế này thì chắc đến cá mập cũng dám tấn công đây!"

Shirley Dương và Bàng Tử nghe vậy đều rất ngạc nhiên nhưng dù sao cũng là người từng trải, lực hành động và tố chất tâm lý đều cao hơn người bình thường nhiều nên nhanh chóng phục hồi tinh thần. Shirley Dương nói: "Lão Hồ, anh cứ hướng dẫn làm sao để giết được nó trước đi!"

Tôi bèn giải thích: "Có một cái đầu to bằng cỡ quả dưa hấu lẩn trốn ở kế bên khoang miệng của khối cơ thể hình cái chén kia. Đó là trung khu thần kinh của Quỷ Quỳ! Nếu chặt đứt cái đầu đó thì dù cho nó chưa chết cũng sẽ vì trung khu thần kinh bị phá hủy mà khó có thể cử động."

Bàng Tử ngập ngừng nói: "Nhưng mà chúng ta không có vũ khí vừa tay! Cây dao nhảy dù này quá bé, còn cái quỷ xúc tu đó thì quá dài! Tục ngữ có câu: "Càng dài thì càng mạnh". Cây dao nhảy dù này quá hạn chế, không thể phát huy được đâu!"

Đám chúng tôi cẩn thận di chuyển trên mặt nước để tránh né những chiếc xúc tu khổng lồ kia, đồng thời còn phải vắt óc suy nghĩ ra cách. Bàng Tử đột nhiên phát biểu: "Xem ra, phải có người liều mạng hy sinh! Bàng gia tôi trước nay luôn vì nghĩa quên thân... Rồi, cứ quyết định như vậy đi! Để tôi lặn xuống nước cho đám xúc tu kia quấn lấy, còn hai người thì tranh thủ lúc nó đưa tôi vào miệng, chắc chắn đám xúc tu khác sẽ buông lỏng cảnh giác. Hai người liền nhào vào cắt cái đầu dưa hấu đó đi."

Tôi và Shirley Dương nghe vậy đều đồng thanh hét: "Không bao giờ!"

Tôi nói: "Cậu dẹp cái suy nghĩ đó đi Tiểu Bàng à! Cậu tưởng nó cũng là sinh vật đơn bào giống như cậu hay sao, mỗi lần chỉ điều khiển được một cái xúc tu thôi à? Người ta từ khi ra đời đã chơi với vô số cánh tay rồi, xe nhẹ thì đường quen đấy!"

Shirley Dương nghe xong liền nói: "Tôi có ý tưởng này! Trong ba lô vẫn còn một bó dây thừng, chắc dài khoảng 20 mét. Theo tính toán của tôi thì vừa đủ để vây nó lại. Tôi và Bàng Tử sẽ chịu trách nhiệm tóm gọn đám xúc tu, tất nhiên là sẽ không đảm bảo trói được hết tất cả nhưng ít ra cũng làm giảm sức chiến đấu của nó. Anh liền thừa dịp đó lặn xuống phía dưới cắt cái đầu của Quỷ Quỳ đi!"

Tôi trầm tư suy nghĩ rồi nói: "Vậy cũng được, giờ chỉ còn cách này thôi! Hai người cũng phải cẩn thận đó, mấy cái xúc tu kia có điện."

Shirley Dương bèn thấp giọng thì thào: "Anh cũng cẩn thận đi... "

Bàng Tử liền thúc giục nói: “Ôi trời đất ơi, đang nguy hiểm cận kề mà mấy người còn anh anh em em được hả? Lẹ lẹ lên đi!” Dứt lời liền nắm một đầu dây thừng lao nhanh xuống nước.

Shirley Dương nghe vậy thì lập tức đỏ mặt, sâu kín nhìn tôi rồi cầm lấy đầu dây thừng còn lại, cũng lặn luôn xuống đáy nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK