“Shirley Dương bị mất tích, tôi hiểu cậu nôn nóng, nhưng kỳ thật tôi lại càng nôn nóng hơn. Nhưng như vậy thì giải quyết được gì? Chúng ta phải dựa trên cơ sở duy trì và bảo toàn sức chiến đấu hiện tại rồi mới đi tìm cô ấy. Nếu không, chẳng phải là mất cả chì lẫn chài hay sao? Với lại lỡ như chúng ta gặp nguy hiểm thì còn đi tìm Shirley Dương kiểu gì?" Tôi nói với Bàng Tử.
Bàng Tử suy tưởng trong lòng, thầm nghĩ cũng đúng bèn không kích động nữa, chỉ nói với tôi: "Lão Hồ à, vậy cậu xem, rốt cuộc chúng ta cần làm những gì? Nguyên lý của quỷ đả tường thì chúng ta đã hiểu, chỉ cần quay ngược lại là có thể trở về. Hiện tại, Shirley Dương chỉ đang ở một trong các căn phòng kia thôi nhưng lại không đứng cố định, bởi vì nếu cô ấy vẫn chưa phát hiện ra bí mật của quỷ đả tường thì sẽ luôn di chuyển để tìm kiếm giữa các căn phòng. Nếu tính như vậy, chúng ta nhất định phải dựa theo một trình tự nào đó để đi kiếm nhưng không thể làm theo thứ tự mà tôi đã đi qua trước đó. Bởi vì tôi đã đi vòng quanh nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Shirley Dương. Điều này chứng minh Shirley Dương cũng đang di chuyển, chỉ là không biết cô ấy di chuyển ở giữa những gian phòng nào. Giống như nếu hai người di chuyển cùng chiều, đều là thuận hoặc ngược chiều kim đồng hồ thì chắc chắn sẽ không chạm mặt nhau. Nhưng chỉ cần một trong hai người quay đầu thì chắc chắn sẽ gặp mặt. Đương nhiên cũng có khả năng là hai người cùng quay đầu, cho nên chúng ta phải để lại kí hiệu trong căn phòng này cho Shirley Dương. Nếu cô ấy đi xuyên qua đây thì kêu cô ấy chờ ở chỗ này đừng đi đâu cả, lúc vòng về cũng có thể gặp được nhau!"
Bàng Tử nói rất có lý. Nói làm liền làm, tôi và Bàng Tử lấy con dao nhảy dù trong túi ra, khắc lên tường dòng chữ to "Ở đây chờ chúng tôi, lão Hồ!".
Sau đó, tôi và Bàng Tử bắt đầu bước sang căn phòng bên cạnh. Nếu tôi đoán không sai thì căn phòng mà chúng tôi đang ở chắc là C.
Chúng tôi trước tiên từ C đi sang phòng D để kiểm tra nhưng phòng D không có Shirley Dương. Hai đứa lại từ phòng D quay ngược lại phòng C, từ một bên khác lộn qua phòng E, rồi từ phòng E đi tiếp tới phòng F. Nhưng phòng F cũng không có.
Tiếp đến chúng tôi lại đi tới phòng B, nhưng gian phòng B cũng không có, vì vậy chúng ta chỉ có thể đi tiếp đến A hoặc C. Bởi vì phòng B có hai hướng nên cảm giác sai lầm của quỷ đả tường chính là bắt đầu từ đây.
Đầu tiên chúng tôi đến phòng A, là căn phòng mà chúng tôi đã vào ngay từ đầu nhưng không có Shirley Dương, thế là chúng tôi dứt khoát quay trở lại. Sau khi trải qua B rồi chúng tôi tiếp tục đi đến C, nơi có lưu lại kí hiệu. Nhưng còn chưa tới gần C, tôi đã nghe được có tiếng người đi lại trong phòng. Tôi và Bàng Tử mừng rỡ chạy đến. Người trong phòng nếu không phải Shirley Dương thì còn có thể là ai đây?
Shirley Dương sốt ruột chờ đợi chúng tôi. Vừa nhìn thấy cả hai đột ngột xuất hiện, chạy vội về phía cô ấy thì Shirley Dương lập tức chảy cả nước mắt.
Đúng là tội cho cô ấy, chỉ có thể lẩn quẩn một mình trong mê cung này. Loại cảm giác cô độc trong bầu không khí bị kiềm nén căng thẳng, không phải là thứ mà ai cũng có thể chịu đựng được. Nếu đổi thành hai người hay nhiều người ở với nhau thì không sao. Còn Shirley Dương dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, thật sự là làm khó cho cô ấy!
Tôi chạy tới, ôm chầm lấy Shirley Dương rồi nói: "Không sao! Không sao! Xem nè, bọn anh đã tìm được em rồi? Không sao, qua hết rồi, qua hết rồi."
Shirley Dương lúc đầu chỉ nhẹ nhàng nức nở nhưng không ngờ khi nghe tôi nói vậy thì nước mắt lại trào dâng, khóc càng mãnh liệt hơn. Tôi và Bàng Tử nhiều lần vào sinh ra tử đều chưa từng bó tay, nhưng khi đối mặt với phụ nữ thì đều bó tay hết cách. Tôi chỉ đành ôm chặt Shirley Dương hơn. Bàng Tử ở bên cạnh cười gượng lắc đầu.
Shirley Dương cứ khóc như thế mãi, rốt cuộc cũng nguôi dần. Dù sao thì cô ấy cũng là người đã cùng chúng tôi trải qua mưa to gió lớn. Lúc bình thường có thể sẽ không vì những chuyện như thế này mà khóc nhè, nhưng thật ra... Có đôi lúc, con người ta sẽ gặp phải những chuyện hoặc tình huống nào đó khiến bản thân không thể kiềm chế! Shirley Dương bây giờ rất có thể là như vậy.
"Được rồi, bây giờ đã tìm được Shirley Dương. Chúng ta bàn bạc thử xem, bước tiếp theo nên làm gì?" Tôi nói.
"Vừa rồi chúng ta đã đi qua những gian phòng này rất nhiều lần, cũng không phát hiện có chỗ nào kỳ lạ hay manh mối có giá trị. Có khi nào ở đây không có đầu mối mà chúng ta cần tìm hay không?" Bàng Tử nói.
"Như đã nói trước đó. Thích Kế Quang thiết lập cửa ải như thế này ở Lão Long Đầu chắc chắn không riêng để chống lại giặc Oa. Vì giặc Oa thường ra quân theo bầy nên loại cửa ải như quỷ đả tường này gặp nhiều người sẽ trở nên mất tác dụng. "