Mục lục
Ma Thổi Đèn - Sơn Hải Yêu Trủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có vẻ như suy nghĩ của chúng tôi rất hợp ý nhau. Đầm nước này nguy hiểm khó lường, tầm nhìn lại bị hạn chế, vẫn nên tụ họp lại để nắm chắc lực lượng thì hơn! Shirley Dương ra dấu với tôi, ý chỉ vị trí mà Bàng Tử bị rơi xuống nước đang ở ngay phía trước, đề nghị cả hai cùng nhau bơi qua.

Tôi dắt Shirley Dương bơi vòng sang phải, mùi nước hôi thối khiến tôi gần như muốn ngất đi. Sau khi bơi được một đoạn, chân tôi bất ngờ đạp trúng thứ gì đó mềm mềm. Má ơi, không lẽ lại là Bàng Tử hay sao?

Tôi vội lặn xuống dưới. Ngay khi vừa chạm được vào thứ mềm mại đó thì bất ngờ có một xúc tu khổng lồ xuất hiện quấn chặt lấy cổ tôi, mạnh mẽ kéo tôi xuống càng sâu hơn.

Xúc tu vô cùng cường tráng và có lực, to như bắp đùi của người đàn ông trưởng thành, được bao phủ bởi lớp lông tơ ráp nhám và dày cộm. Bởi vì bị xúc tu quấn quanh nên người tôi cứng đờ như bị điện giật, xúc cảm tê dại chạy dọc toàn bộ cơ thể.

Tôi tê liệt bị nó lôi xuống dưới đáy đầm nước. Cách làn nước đục ngầu vẫn có thể thấy thấp thoáng bóng dáng đuổi theo của Shirley Dương, nhưng rồi lại lập tức biến mất!

Lúc chìm xuống được vài mét, tôi bị xúc tu ném vào trong góc ở dưới đáy đầm, oxy trong phổi cũng đã gần cạn kiệt! Cảm nhận được lực quấn thoáng có chút thả lỏng, tôi bèn nhanh chóng trồi lên khỏi mặt nước hít lấy hít để, nhưng vừa định bỏ trốn thì lại bị nó kéo xuống dưới đó nữa.

Tôi không biết cái xúc tu này rốt cuộc là thứ gì, nhưng dựa vào hình thể to lớn khổng lồ thì e rằng rất khó đối phó. Cũng chẳng biết Bàng Tử giờ ra sao, chắc là cũng đã bị con quái vật này lôi xuống nước! Shirley Dương đuổi theo có bị nó tập kích hay không đây?... Lòng tôi âm thầm lo lắng!

Sau khi buông tôi ra, con quái vật khổng lồ chầm chậm bơi qua hướng khác. Tôi vừa chìm xuống đáy đầm thì bất ngờ chạm phải một vật thể gì đó, trong mông lung có cảm giác cực kỳ giống con người bèn vội vàng lặn xuống để xem xét. Quả nhiên chính là Bàng Tử!

Bàng Tử vừa trông thấy tôi thì liên tục ra dấu rằng mình sắp cạn oxy, thế là tôi bèn nhanh chóng dìu cậu ta trồi lên khỏi mặt nước để tiếp thêm không khí. Bàng Tử vừa hít thở được liền vội vàng la lên: "Lão Hồ, mau chạy thôi! Con mẹ nó, thứ quái vật gì vậy? Đúng là khủng khiếp! Tôi vừa bị cái xúc tu bự chà bá kia quấn lấy thì tự nhiên cơ thể tê dại luôn rồi, muốn nhúc nhích cũng không nhúc nhích được. Cậu mà tới muộn một chút thì tôi chết ngạt luôn rồi đấy..."

Tôi ngước đầu lên nói: "Hết đường trốn rồi! Mẹ nó, cái đầm này đâu có bờ bến gì đâu, vốn dĩ chỉ là một cái hố sâu ẩn dưới lòng đất thôi! Lối thoát duy nhất bây giờ chính là cái đường hầm mà cậu đã lăn xuống đấy!"

Bàng Tử ngó xung quanh. Tầng đất ngầm tối đen như mực đang ở ngay trên đỉnh đầu cách chúng tôi ba mét, tựa như một cái nồi to đang úp ngược xuống đất. Thế là cậu chàng liền tức giận nói: "Con mẹ nó! Không lẽ lại ngồi chờ chết sao? Tôi không muốn bị con quái vật đó ăn đâu! Giết nó trước đi rồi từ từ tìm đường thoát ra sau."

Dứt lời bèn lục lọi muốn tìm ra con dao nhảy dù trong đống quần áo nhưng lại bị tôi ngăn cản: "Đừng tìm nữa, ở chỗ của Shirley Dương hết rồi."

Bàng Tử liền trợn mắt hỏi: "Vậy Shirley Dương đâu?"

Tôi giật bắn người, chưa kịp nói lời nào đã hít sâu một hơi rồi nhào đầu lặn xuống dưới đáy đầm nước. Bàng Tử cũng lập tức bơi theo.

Tôi ra dấu Shirley Dương cũng đang ở trong nước, rồi chỉ về hướng con quái vật đang trôi lơ lửng nơi xa. Bàng Tử hiểu ý, vội vàng bám theo tôi đi tìm Shirley Dương.

Còn chưa bơi được bao lâu thì chúng tôi đã trông thấy toàn bộ cơ thể khổng lồ của con quái vật đó. Là một khối hình tròn có màu trắng sữa, bán trong suốt và mọc ra vô số xúc tu... Moá ơi, thì ra nó là con sứa!

Con sứa này có đường kính ít nhất cũng phải 5 mét. Lớn như thế, đúng là lần đầu tôi được gặp!

Bàng Tử hiển nhiên cũng vô cùng giật mình, tiếp đến lại liên tục chỉ vào cái bóng đen ở phía sau lưng con sứa. Tôi quan sát kỹ, hình như là dáng người? Ngoài Shirley Dương đã bị tập kích thì còn ai!

Chúng tôi vội vàng bơi qua, quả nhiên chính là Shirley Dương đang bị xúc tu giật điện làm cho hôn mê.

Tôi tháo ba lô của Shirley Dương xuống rồi lấy ra hai con dao nhảy dù chia cho Bàng Tử, ý bảo cậu ta hãy quần đấu với con sứa trước để tôi dìu Shirley Dương ngoi lên mặt nước thở chút đã...

Bàng Tử gật đầu, bơi vòng ra phía trước con sứa rồi bất ngờ đâm con dao nhảy dù vào người nó. Sứa khổng lồ lập tức phun ra một thứ chất lỏng màu trắng làm mờ tầm mắt của chúng tôi. Con sứa khổng lồ bị tấn công liền nổi điên quơ quào vô số xúc tu ở trong nước, cuốn được bất kỳ vật gì cũng đều cuộn lại rồi nhanh chóng đút vào khoang miệng nằm bên dưới cơ thể của nó.

Má ơi! Con sứa này muốn xơi thịt người thật rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK