Mục lục
Ma Thổi Đèn - Sơn Hải Yêu Trủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì đã nhiều giờ bị mắc kẹt trong căn phòng người đèn tối tăm u ám này, nên khi ánh sáng chói lóa chiếu từ bên ngoài vào làm cho mắt của chúng tôi đều trở nên bị nhoè. Đợi đến khi nó kịp thích ứng thì mới nhận ra toàn bộ mặt tường phía trước đều đã trống không, bên ngoài rõ ràng là một căn phòng thiền.

"Tiêu rồi, lão Hồ! Có khi nào là bọn họ phát hiện được hành động lần này của chúng ta, phía bên ngoài đang có cảnh sát chờ bắt hả!" Bàng Tử căng thẳng hỏi.

“Hừ, không có đâu! Nếu bọn họ dám báo cảnh sát thì tôi cũng cần phải hỏi kỹ hơn, nơi tu hành không cho phép sát sanh như thế này tại sao lại có tới chín cái xác người hả?” Tôi u ám rít qua kẽ răng.

Từ phòng thiền vang lên một giọng nói lớn: "Ba vị thí chủ! Ở đây không có cảnh sát đâu, các vị cứ yên tâm ra đi.” Giọng nói nghe giống như là sư trụ trì.

Trong lúc tôi đang do dự thì Shirley Dương đã dẫn đầu bước ra ngoài. Thấy cô ấy hành động như vậy thì tôi cũng yên tâm hơn, bởi vì tôi biết Shirley Dương không phải là người ưa làm liều.

"Chắc là ngài đã phát hiện ra dấu vết của chúng tôi khi đám nhà sư định chuẩn bị bữa sáng rồi chứ?" Shirley Dương vừa uống trà vừa nói.

“Xin thí chủ đừng hiểu lầm. Thật ra, tôi đã sớm đoán được ý đồ của các vị. Việc sáng nay cũng chỉ khẳng định thêm thôi!” Sư trụ trì khẽ cười nói.

"Quả thật lần này dấu vết của chúng tôi để lại quá rõ ràng. Đại sư tâm cảnh thấu triệt, cũng không khó để nhìn ra. Xem ra tiếp theo đây, cũng đến lúc ngài tiết lộ bí mật của ngôi miếu Tẩy Trần này cho chúng tôi biết rồi chứ?" Tôi nghĩ nếu mọi chuyện đều đã bại lộ rồi thì dứt khoát bung hết ra luôn!

Nhưng không ngờ, sư trụ trì lại lắc đầu nói: “A di đà phật, thứ cho lão nạp không thể nói."

Sư trụ trì vừa dứt lời, Bàng Tử liền đứng phắt dậy hét lên: “Đùa cái gì thế hả? Ba chúng tôi bị giày vò cả đêm dưới ngôi miếu Tẩy Trần của ông, mà rốt cuộc lúc đi ra ngoài thì ông lại nói không biết tại sao ở dưới lại có quái vật thế à?"

"Vị thí chủ này! Các vị chưa được sự cho phép đã tự ý xông vào nơi cấm địa của miếu. Tôi có lý do gì phải giải thích với các vị đây?” Sư trụ trì cũng không tức giận, chỉ khẽ cười bàn chuyện.

Bàng Tử nhất thời nghẹn họng, lại thật sự không tìm được lý do để phản bác nên chỉ đành hầm hừ tức giận uống trà.

Tôi và Shirley Dương thấy vậy cũng không thốt nên lời. Trải qua bao nhiêu lần trộm mộ như thế rồi, nhưng vừa bị phát hiện lại còn bị móc họng chặn đầu như thế này thì đúng là lần đầu. Sư trụ trì nói: "Các vị thí chủ không cần phải tức giận! Lão nạp không thể nói không phải vì cố tình muốn vòng vo, mà là vì tôi thật sự không biết tình huống bên trong đó cụ thể như thế nào!”

Nghe vậy, cả bọn ngơ ngác liền nhìn nhau. Sư trụ trì tiếp tục giải thích: "Miếu Tẩy Trần là do gia tộc nhà họ Trần bỏ vốn tu sửa vào năm Sùng Trinh thứ mười sáu. Vào lúc hoàn công năm thứ hai thì nhà Minh diệt vong. Nghe đồn sư trụ trì đầu tiên của ngôi miếu này chính là Ấn Không pháp sư, bạn thân thiết của gia tộc họ Trần. Bởi vì nhà họ Trần tin Phật lại thường tạo thiện duyên nên mới kết thân được với Ấn Không pháp sư. Lúc miếu Tẩy Trần được hoàn thành thì ông ấy cũng đã khăn gói đến đây làm trụ trì ở ngôi miếu này. Bên dưới căn phòng có ẩn giấu một bí mật vô cùng chấn động. Mỗi đời trụ trì đều biết và nhận nhiệm vụ giữ gìn nó! Nói đến đây thì chắc các vị cũng đoán được, thứ đó chính là bức tượng của Trần đại tướng quân này! Còn về phần bức tượng được dùng làm gì, hay ngoại trừ thứ này thì còn cái gì khác nữa hay không... thì tôi cũng không nắm rõ. Nhưng nhìn dáng vẻ của các cô cậu thì chắc là còn phải dầm mưa thấm ướt dài dài. Trắc trở đây!"

Đám chúng tôi nhìn nhau cười khổ, dáng vẻ bây giờ thật sự chỉ có thể dùng từ thê thảm để hình dung!

Sư trụ trì nói tiếp: "Gia tộc họ Trần trước khi biến mất có để lại lời nhắn! Xin Ấn Không pháp sư bảo vệ tốt ngôi miếu Tẩy Trần này, lại tìm một nhà sư nào đó thích hợp để truyền thừa vị trí trụ trì, tiếp tục giữ kín bí mật này. Còn về tác dụng của bí mật thì gia tộc họ Trần không có giải thích rõ. Nếu ba vị đã phát hiện ra bí mật thì chắc chắn là người hữu duyên. Nếu các vị muốn điều tra rõ thực hư thì cứ dựa vào các manh mối đã được chỉ dẫn mà tiếp tục tìm kiếm, lão nạp sẽ không ngăn cản."

Bàng Tử tức giận nói: "Sớm biết bức tượng này ở ngay trong phòng của ông thì bọn tôi đã mò thẳng đến đây từ đầu rồi! Đập mẹ nó cái bức tường này là được, tiết kiệm công sức biết bao nhiêu không? Làm mém nữa thì nghẻo trong đó luôn rồi!"

Sư trụ trì chắp tay trước ngực nói: "Vị thí chủ này không cần phải nóng giận! Bức tường đá trong phòng tôi được tinh luyện từ thép mà thành. Mặt ngoài là giả đá, còn bố trí thêm chút cơ quan, thật sự là không phải nói muốn phá là có thể phá đâu! Huống chi trong miếu vẫn còn ba mươi hai gã nhà sư. Nếu ba vị muốn đập bể tường thì chỉ e bọn họ cũng không ngồi đó để mặc. Hơn nữa, nếu không phải thí chủ phát hiện đằng sau chiếc tủ chén có chứa bí mật, thì làm sao đoán được trong phòng lão nạp đây có mảnh trời khác đâu?"

Bàng Tử xua tay nói: "Thôi được rồi, được rồi! Tôi không tranh cãi với ông. Trụ trì đại sư, có cơm chưa? Chúng tôi đói đến muốn xỉu luôn rồi!"

Sư trụ trì cười nói: "Thí chủ đừng vội, để lão nạp dẫn các vị đến nhà ăn. Có điều, mời vị thí chủ này bôi thuốc trước đã, kẻo để di chứng lại cho mắt." Dứt lời, ông ấy liền tìm một hộp thuốc mỡ nhỏ đưa cho tôi.

Shirley Dương vội vàng nhận lấy rồi bôi thuốc mỡ lên mắt giùm tôi, cảm giác tê ngứa lập tức thuyên giảm đi nhiều! Tôi chắp tay cảm ơn trụ trì rồi nói: "Cảm ơn trụ trì đã giải thích! Chúng tôi đều không phải là kẻ xấu, chẳng qua là được nhờ cậy mà thôi, cần tìm một địa điểm. Nếu trụ trì đã không ngăn cản thì chúng tôi xin phép được mau chóng lên đường."

Ba chúng tôi đều đang đói muốn chết, sau khi đến nhà ăn thì hung hăng càn quét một trận. Mặc dù món ăn vẫn như cũ là bánh màn thầu, rau xanh và cháo loãng nhưng lại cảm thấy ngon miệng vô cùng. Nhìn sắc trời còn sớm, cả đám quay về phòng thiền ngủ tiếp. Lúc tỉnh dậy đã là xế chiều, cảm giác thể lực cũng hồi phục hơn nhiều bèn cảm ơn sư trụ trì, sau đó đón xe bò trở về huyện thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK