Nghĩ tới đây, tâm trạng Mạch Tiểu Miên càng thêm thương xót.
Khâu cơ thể La Liên trọn vẹn lại, còn đặt vào trong túi bảo quản đặc biệt, sau khi Trương Hoà đưa tới phòng giữ xác, Mạch Tiểu Miên không như mọi khi, vội vàng ra khỏi hiện trường đi tắm.
“Đội trưởng lý, sau khi bắt được hung thủ, nhớ nói trước cho tôi đấy.
“Được!”
Đội trưởng Lý lần đầu tiên thấy thấy vẻ mặt khổ sợ của Mạch Tiểu Miên, cũng là lần đầu thấy cô muốn biết chân tướng: "Có thể nói cho tôi biết, giữa cô với nạn nhân có quan hệ gì không?”
“Bạn hồi cấp ba.”
“Tốt, không nằm trong diện tình nghi”
Đội trưởng Lý gật đầu.
Căn cứ theo quy định liên quan về pháp y, cũng để tránh xảy ra giám định sai sót, pháp y giám định phải không có quan hệ thân thiết với nạn nhân.
“Pháp y Mạch, đừng buồn, chúng tôi nhất định sẽ mau chóng đưa hung thủ ra công lý.”
Lâm Khoa đứng cạnh lên tiếng.
Ban nãy, anh ta thu hết thần thái động tác của Mạch Tiểu Miên vào trong
mắt.
Khi thấy cô mấy lần ngây người, đau buồn, trái tim anh cũng như phủ đầy
mây đen...
“Cảm ơn.”
Mạch Tiểu Miên nhìn Lâm Khoa, gật đầu: “Cảm ơn suy đoán mạnh dạn của cậu ban nãy, mới giúp phần giám định của tôi có thể cẩn thận, chính xác hơn.”
****
****
“Cái này không phải tiền lệ, ở nước Mỹ, cũng đã từng có vụ án như thế này rồi. Người chồng vì giết vợ bằng thuốc, đã tự tiêm Penicillin vào người mình, sau đó ngủ với vợ, từ **** **** mà làm vợ quá mẫn cảm mà tử vong. Nhưng, cảnh sát vẫn không thể đưa hắn ra vành móng ngựa, cho rằng đây chỉ là ngẫu nhiên, mãi tới mười năm sau, gã ta say rượu nói ra sự thật..”
Lâm Khoa trả lời.
Vụ án này, Mạch Tiểu Miên lần đầu nghe thấy, kinh ngạc bởi thủ đoạn sát nhân độc ác nham hiểm này, xem ra, cô thật sự còn phải học tập rất nhiều.
Nếu không, có thể sẽ vì hiểu biết nông cạn, dẫn tới giám định bỏ sót chứng cứ quan trọng, vì thế gây ra sai lầm.
Thế giới này, chuyên ngành không hề đơn độc, mà đều hỗ trợ liên kết với nhau.
Chỉ có mở rộng thêm kiến thức, mới có thể phát triển chuyên môn bản thân, nâng cao trình độ.
Về tới khu nhà trọ, đã hơn mười giờ đêm rồi.
Lần tắm này của cô rất lâu, nhưng vẫn không thể xua đi nỗi buồn trong lòng.
Mặc đồ vào, ngồi trên sô pha, cô gọi điện thoại báo tin cho Diệp Mai.
“Không phải chứ?”
Diệp Mai hoảng hốt: “Cái hôm tờ vừa về nước, còn thấy cậu ấy ở sân bay mà, khoẻ mạnh vui vẻ kéo tay một người đàn ông, nhìn thấy tớ, còn vẫy tay chào, dáng vẻ thân thiết lắm ấy. Lúc đó tớ còn không muốn gặp cậu ý, thờ ơ có lệ với cô ấy mấy câu rồi đi. Không ngờ là.”
“Ừ, đời người thật sự quá nhiều chuyện bất ngờ.”
Trong lòng Mạch Tiểu Miên nhớ tới ngày hôm qua khi gặp La Liên, đối diện với sự nhiệt tình thân thiết của cô ấy, thái độ của mình lại lạnh lùng như thế.
Nếu như có thể quay ngược thời gian, cô nhất định không nói chuyện lạnh nhạt với La Liên như vậy, đã lên xe, cùng trò chuyện với cô ấy rồi.
Giờ đây...