Mục lục
Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than - Mạch Tiểu Miên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 289


“Nghề nghiệp của em đáng giá được tôn trọng.”


“Cảm ơn!”


Mạch Tiểu Miên không biết dùng ngôn ngữ gì để có thể diễn tả lời cảm ơn của mình với anh.


Trở lại số 1 Hoàng Uyển, phát hiện tất cả hành lý cùng quần áo mới của mình ở bờ biển đều đã được đưa tới nơi này.


Phòng để đồ ở đây to hơn ở nhà nghỉ dưỡng gấp hai, ba lần.


Sắp xếp xong quần áo cũng chỉ mới mất một phần tư diện tích.


Mạch Tiểu Miên dọn dẹp lại đồ dùng cá nhân của mình, sau đó bắt đầu mở máy tính ra xử lý công việc, chỉnh sửa lại vụ án ngày hôm nay.


Kiều Minh Húc cũng bận bịu giải quyết công việc của mình.


Đến mười giờ, sau khi hai người tắm xong, liền chuẩn bị đi ngủ.


Mạch Tiểu Miên rất tự giác đi đến phòng ngủ công chúa, Kiều Minh Húc lập tứ lành lạnh nói sau lưng cô: “Đừng có nửa đêm gặp ác mộng rồi bò tới bên này của tôi đấy. Tối nay tôi định khóa cửa ngủ.”


Mạch Tiểu Miên ngây ra.


Cô liền nhớ tới dáng vẻ cười thê thảm của Trình Đông Thành trong giấc mơ, da gà trên người nổi lên từng lớp một.


Vì vậy, bèn chạy nhanh vào phòng của anh, ngồi dưới sàn nói: “Tôi vẫn quen ngủ dưới sàn nhà hơn.”


“Hừ.”


Kiều Minh Húc hừ một tiếng, trong bụng cười thầm.


Anh nằm trên giường.


Cô nằm dưới sàn nhà.


Một ngày lao lực, rất nhanh cô đã tiến vào trong mộng đẹp.


Kiều Minh Húc nhìn thấy cô ngủ say sưa, bèn lặng lẽ đứng dậy, ôm cả người và chăn nhẹ nhàng lên giường.


Mà anh thì ngủ ở một bên khác.


Mạch Tiểu Miên nửa đêm buồn tiểu tỉnh dậy, mở mắt thấy mình lại ở trên giường, liền khẩn trương nhìn Kiều Minh Húc ở bên cạnh.


Gặp quỷ sao, chẳng lẽ cô mộng du thật?


Cô vội vàng xuống giường, ném chăn bông lại xuống sàn, trở về phòng vệ sinh, tiếp tục cuộn trong chăn rồi thiếp đi.


Hôm sau tỉnh dậy, lại kỳ lạ phát hiện ra mình vẫn còn ở trên giường.


Bởi vì phải đi làm nên đồng hồ sinh học của cô hoạt động rất đúng giờ, trước 6 giờ đã tỉnh dậy.


Kiều Minh Húc cũng tỉnh lại vào lúc này.


Hai người gần như đồng thời mở mắt.


Mạch Tiểu Miên nhìn thấy Kiều Minh Húc đã tỉnh, lo lắng anh sẽ nói mình thế này thế nọ, bèn nhanh chóng bọc chăn lại lăn một vòng, rớt xuống đất, sau đó vội vàng giải thích nói: “Tôi thật sự không phải cố ý leo lên giường anh đây, có thể là do tôi gặp mộng du đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK