Từ tiếng chuông này, Mạch Tiểu Miên đoán được đó là điện thoại của Kiều Minh Húc.
Người đàn ông mặt sẹo nghe máy, nói: “Còn có chuyện gì nữa?”
“Bây giờ tôi sẽ đưa ngay cho anh 30 triệu nhân dân tệ ngay lập tức! Tuy nhiên, các anh không được chạm vào một sợi tóc của vợ tôi! Nếu không, tôi sẽ giết không tha!”
Giọng nói trầm thấp của Kiều Minh Húc lọt vào tai Mạch Tiểu Miên thông qua loa ngoài.
“Coi như anh biết thức thời! Một khi phát hiện ra anh báo cảnh sát, vợ anh sẽ chết không có chỗ chôn đâu đấy!”
Người đàn ông mặt sẹo đáp.
“Chắc chắn không báo cảnh sát! Trong một giờ nữa, tôi sẽ cho người đưa 30 triệu nhân dân tệ tiền mặt đến thùng rác mà các anh chỉ định! Tuy nhiên, bây giờ, phải để tôi chắc chắn an nguy của vợ mình trước đã!”
“Được!”
Người đàn ông mặt sẹo bật video lên, hướng camera về phía Mạch Tiểu Miên.
Video bên kia của Kiều Minh Húc cũng mở.
Mạch Tiểu Miên nhìn thấy anh đang ngồi trong phòng làm việc, nhìn cô với ánh mắt tràn đầy ân cần cùng áy náy.
Cô cười nói với Kiều Minh Húc: “Tôi không sao.”
“Được! Đừng sợ! Có anh ở đây!”
Kiều Minh Húc nói xong câu này, liền đóng video, cúp điện thoại.
“Chậc chậc, xem ra chồng của cô vẫn đủ lo lắng cho cô ấy nhỉ. Ba mươi triệu nhân dân tệ, cũng không hề trả giá, còn lập tức muốn đưa cho bọn tôi. Ôi chao, xem ra công phu trên giường của cô hẳn rất giỏi nhỉ, mới có thể bắt được trái tim của người giàu nhất kia.”
Tên bắt cóc có vóc dáng lùn lại đưa tay chạm vào mặt Mạch Tiểu Miên, cười tà ác nói.
Mạch Tiểu Miên cắn chặt răng, không ừ hử gì, nhưng trong lòng đã sớm muốn cầm dao giải phẫu chém anh ta thành trăm mảnh rồi.
Tuy nhiên, cô rất vui khi nghe được Kiều Minh Húc sẵn sàng đưa 30 triệu nhân dân tệ để đảm bảo an toàn cho cô.
Dù sao anh vẫn quan tâm đến cô.
Những suy nghĩ trước kia của cô đối với anh, thật đúng là có chút lòng tiểu nhân đo bụng quân tử!
“Tôi muốn đi đại tiện!”
Mạch Tiểu Miên lớn tiếng nói với bọn họ: “Tôi không thể nhịn được nữa.”
“Đại tiện? Cô sẽ không mượn cơ hội này để trốn thoát đấy chứ?”
Gã lùn dùng ánh mắt nghi ngờ quan sát cô nói: “Cô đừng có mà giở trò gì trước mặt hai anh em chúng tôi, nếu không, cho dù chồng cô có mang 30 triệu nhân dân tệ tới đây, cô cũng chưa chắc có thể nguyên vẹn trở về!”
“Đại ca à, tôi chỉ là một cô gái yếu đuối, hai người đàn ông cao to các anh ở trước mặt đây, tôi có thể giở trò gì được cơ chứ?”
Mạch Tiểu Miên vừa nói, vừa ép buộc mình nhất định phải điểm khí, sau đó bất lịch sự phát ra một tiếng đánh rắm lớn.
Cũng may là mấy ngày nay, tiêu hóa của cô cũng có chút không tốt lắm.
Vừa đánh rắm xong, tiếng rắm cùng mùi hôi lan rộng xung quanh, khiến hai người kia phải lùi về phía sau vài bước.
“Đại ca à, bụng của tôi rất khó chịu, tôi muốn đi vệ sinh, các anh sẽ không để cho một người phụ nữ đã trưởng thành như tôi đại tiện ngay trong quần ở đây đấy chứ?”