Trong nhóm rất náo nhiệt.
.
Tuy nhiên, dường như điểm chính đều là chuyện cô gả vào gia đình giàu có.
Cũng không biết bọn họ cố kỵ điều gì, có phải nể mặt cô hay không mà những nội dung bọn họ nhắn lên đều là chúc mừng các loại. Dĩ nhiên không thiếu người muốn ôm bắp đùi cô, hy vọng chức danh thiếu phu nhân của tổng tài Kiều thị có thể chiếu cố bọn họ nhiều hơn.
Đối với các bạn học nữ, đa số đều biểu lộ sự hâm mộ.
Còn về phần đố kỵ, cũng không dám biểu đạt ra ngoài, tránh đắc tội với Mạch Tiểu Miên, dẫn đến tương lại bản thân có thể không có đường để đi.
Mạch Tiểu Miên vẫn lượt xem, đột nhiên thấy một tin nhắn: Nếu như Trình Bắc Thiên không chết, các cậu nói xem đối tượng kết hôn của Tiểu Miên có thể là cậu ấy không?
Nhìn thấy đoạn tin nhắn này, trái tim của Mạch Tiểu Miên như nghẹn lại.
Phía dưới có không ít bạn học trả lời.
Tuy nhiên đều giả vờ cười hùa theo, cũng không biểu đạt suy nghĩ thật của bản thân.
Năm đó Mạch Tiểu Miên cùng Trình Bắc Thiên ở trong lớp có thể xem là kim đồng ngọc nữ. Ngay cả các thầy cô giáo đều biết quan hệ của bọn cô. Thậm chí còn nói đùa khi nào hai người kết hôn nhớ đừng quên mời bọn họ.
Hai người yêu sớm, nhưng sở dĩ không bị thầy cô ngăn cấm bởi vì thành tích của họ vẫn luôn đứng nhất nhì lớp. Không ai có thể vượt qua được cả.
Hai người cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ. Cũng không vì yêu đương mà sụt giảm thành tích, làm người ngoài vô cùng hâm mộ.
Khi đó Mạch Tiểu Miên cũng cho rằng cô cùng anh sẽ cùng nhau dắt tay qua thanh xuân, qua trung niên rồi đến bạc đầu.
Nhưng mà, chuyện trên đời này, thật sự không có cách nào đoán trước được cả.
Ha ha!
Nghĩ tới đây, cô thấp giọng cười khổ một tiếng, sau đó mở album của lớp học ra xem.
Album này, cô vẫn luôn không dám mở ra, bởi vì bên trong có quá nhiều hình ảnh của cô cùng Trình Bắc Thiên. Cho dù là ở trong phòng học, trong sân trường, hay khi tham gia hoạt động dã ngoại, giáo viên cùng các bạn học trong lớp vẫn luôn hướng ống kính về phía đôi kim đồng ngọc nữ bọn họ.
Lướt qua từng bức hình một, nhìn gương mặt đẹp trai tỏa nắng của Trình Bắc Thiên cùng dáng vẻ hồn nhiên thời thanh xuân của mình.
Gió xuân đung đưa cành liễu xanh, như nụ cười đã từng hồn nhiên ấy.
Trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến lời bài hát cổ phong này.
Ngày đó, cô làm thế nào cũng không nghĩ đến, cuối cùng cô lại trở thành một bác sĩ pháp y.
Lúc ấy, cô có một mong ước, đó là có thể học cùng một trường đại học với Trình Bắc Thiên. Cô học chuyên ngành ngôn ngữ và văn học Trung Quốc, còn anh học Luật.
Nhưng mà, ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại không được nhận vào khoa tiếng Trung của đại học A, ngược lại đậu vào chuyên ngành bác sĩ pháp y.
Mà Trình Bắc Thiên cũng xuất ngoại đi du học.
Lúc vừa mới nhập học bác sĩ pháp y, trong lòng cô vô cùng mâu thuẫn, muốn nghỉ học thi đại học lại để chọn lại chuyên ngành khác.
Tuy nhiên, Trình Bắc Thiên lại gửi đến một email chia tay, khiến trái tim cô lập tức trở thành tro tàn. Mất đi toàn bộ nhiệt huyết đối với cuộc sống này, có loại cảm giác muốn buông xuôi. Cô cũng không muốn quay về lại trường cấp ba để thi đại học lần nữa, quyết định tiếp tục học ngành pháp y này.
Lại một ngày nào đó, cô đột nhiên nhận được điện thoại của cha mẹ Trình Bắc Thiên, nói anh ở nước ngoài đã chết rồi. Hỏi cô có muốn đến đó để cùng sắp xếp hậu sự không.
Nghe được tin tức này, Mạch Tiểu Miên cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy.
Thời điểm nhận được email chia tay của Trình Đông Thành, cô tự do phóng khoáng ác độc mà trả lời lại một câu: Chỉ mong có một ngày, người thay lòng đổi dạ như anh sẽ biến thành thi thể, nằm ở trước mặt tôi. Tôi sẽ đích thân cầm dao giải phẫu lên xem thử, anh có phải là người không có trái tim không!