Kiều Mai Kim vẫn chưa đã thèm, gọi nhân viên phục vụ lại kêu thêm một đĩa lòng già xào nghệ.
Lòng già heo xào nghệ vừa lên bàn, Kiều Minh Húc lại cảm thấy xoắn xuýt trong lòng.
Anh phát hiện có vẻ như mình lại thích ăn món đồ bẩn thỉu này.
Nhưng nghĩ đến khi nó còn sống, lại là nơi chứa phân heo buồn nôn kia, lại không có cách nào cho vào miệng được cả, chỉ có thể tiếp tục ăn cơm Tây của mình thôi.
Mùi vị cơm Tây bình thường cũng không đến nỗi nào, bây giờ ăn vào lại không có chút cảm giác gì cả.
Kiều Mai Kim ở bên cạnh nhiệt tình ăn lòng già heo xào nghệ, vừa uống bia, tiếng động cực kỳ lớn, giống như đang thưởng thức mỹ vị nhân gian gì đó vậy.
Dù sao thân thể của Mạch Tiểu Miên cũng không khỏe lắm, khẩu vị kém hơn so với bình thường rất nhiều, vì vậy cũng không ăn nữa, mà nhìn hai anh em Kiều Minh Húc ăn.
Một người ăn cực kỳ ưu nhã, trông giống hệt một thân sĩ.
Còn một người lại ăn hết sức thoải mái vui sướng.
Ở nhà họ Kiều, Mạch Tiểu Miên cũng từng thấy tác phong ăn uống của Kiều Mai Kim rồi.
Cô ấy không phải giống như bây giờ, mà cũng giống hệt như Kiều Minh Húc vậy, biểu hiện cực kỳ thanh tao.
Tuy nhiên, dáng vẻ của cô bé lúc này, trông như những cô gái bình thường khác.
Thật sự chân thật đáng yêu mà!
Nếu như có Diệp Mai ở đây, đoán chừng cô ấy có thể cực kỳ dễ dàng chơi chung với Kiều Mai Kim.
Lâm Ngọc cùng bạn của cô ta đi ra khỏi Hồng Tường Vi.
“Ngọc Ngọc, đó không phải là Kiều Minh Húc sao?”
La Liên lanh mắt, nhìn thấy Kiều Minh Húc, bèn kinh ngạc hỏi: “Tớ không có nhìn nhầm đấy chứ.”
Lâm Ngọc nhìn sang.
Quả nhiên là Kiều Minh Húc!
Trước giờ anh chưa từng ngồi ở nơi mất vệ sinh như chợ đêm để ăn uống bao giờ. Mà điều quan trọng nhất là, ở bên cạnh anh còn có Mạch Tiểu Miên cùng Kiều Mai Kim.
“Thật là không thể tưởng tượng nổi mà. Ngọc Ngọc, không phải cậu nói Kiều Minh Húc có bệnh sạch sẽ sao? Sao anh ta lại ngồi ăn ở chợ đêm thế kia? Còn nữa, mới vừa rồi không phải anh ta nói có khách hàng quan trọng muốn gặp sao? Hai người phụ nữ kia, không phải là khách hàng quan trọng mà anh ta muốn gặp đấy chứ? Gặp khách hàng ở khu chợ đêm thì có gì mà quan trọng chứ?”
La Liên kinh ngạc nói.
Cô ta chưa từng thấy qua Mạch Tiểu Miên.
“Đó là Mạch Tiểu Miên, vợ của Kiều Minh Húc.”
Hoàng Ly lên tiếng nói “Người nào?”
“Người mặc quân áo bệnh nhân đó! Còn cô gái còn lại là em gái của anh ta, Kiều Mai Kiml”
“Không phải chứ?”
La Liên cẩn thận quan sát lại Mạch Tiểu Miên, nói: “Kiều Minh Húc lại lấy một người phụ nữ có thể nị in ở chợ đêm, hơn nữa anh ta còn ngồi ăn chung, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi mà. Ngọc Ngọc à…”
Cô ta quay đầu lại gọi Lâm Ngọc, nhưng lại nhìn thấy gương mặt của Lâm Ngọc đang biến sắc, tay siết chặt lại thành quả đấm.