Mạch Tiểu Miên vì không muốn đến bệnh viện làm trò hè, bèn dứt khoát mặc kệ nói thẳng: “Mới vừa rồi cảnh xuân của anh bị lộ ra, bị tôi nhìn thấy mồn một…”
Nói xung, cô khó xử đến nỗi muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất mà chui vào.
Bàn tay ôm cô của Kiều Minh Húc cứng đờ lại, mặt cũng hơi nóng lên.
Anh đặt Mạch Tiểu Miên xuống, giả bộ bày ra dáng vẻ trêu đùa nói: “Ý em nói là, em bị tôi quyến rũ, khiến cho máu huyết trong người sôi trào phát sốt sao?”
Mạch Tiểu Miên mắc cỡ vùi đầu vào trong gối, nói: “Anh có thể nghĩ như vậy cũng được.”
“Xem ra, em thật sự là bị kìm nén quá độ.”
Kiều Minh Húc nhìn thấy cơ thể thon thả yểu điệu ở trên giường kia của cô, cái mông tròn trịa lộ ra, trong nháy mắt cũng có cảm giác máu huyết sục sôi, nơi nào đó giống như một cây dù ngẩng đầu dựng đứng lên vậy…
Anh vội vàng tiến vào bên trong phòng tắm, khóa trái cửa, cởi quần áo ra, khỏa thân. Sau đó chìm toàn bộ cơ thể vào trong bồn nước lạnh băng…
Mạch Tiểu Miên nhìn thấy Kiều Minh Húc từ trong phòng tắm đi ra, bèn nghỉ ngờ hỏi: “Mới vừa anh đi tắm sao?”
“Anh sạch sẽ đến nỗi một buổi tối phải tắm hai lần à?”
“Không đến nỗi đó.”
Kiều Minh Húc cất bước lên giường, có hơi lười biếng dựa vào đầu giường, nhàn nhạt nói.
“Mới vừa rồi rõ ràng là anh tắm hai lần.”
Mạch Tiểu Miên khẳng định.
“Tình huống đặc biệt.”
Kiều Minh Húc nhớ lại tình huống vừa rồi, bên tai lại hơi đỏ lên một chút.
“Tình huống đặc biệt sao?”
Mạch Tiểu Miên cố ý le lưỡi, nói: “Anh đừng nói với tôi là đàn ông cũng tới kỳ kinh nguyệt đấy nhé.”
“Cút”“
Kiều Minh Húc liếc mắt nhìn cô, nói: “Biết mà còn hỏi.”
Mạch Tiểu Miên trông thấy anh nhắc tới kinh nguyệt lại đỏ mặt, lập tức cảm thấy thú vị, cố ý chớp mắt hỏi: “Cái gì gọi là biết mà còn hỏi chứ? Chẳng lẽ đàn ông thực sự sẽ đến kỳ kinh nguyệt sao?”
“Dù gì em cũng là một pháp y, hơn nữa còn là một pháp y ưu tú, lại hỏi vấn đề thiểu năng này sao. Nếu như đàn ông có kinh nguyệt, vậy thế giới này cần phụ nữ để làm gì?”
Kiều Minh Húc liếc mắt nhìn cô nói.
“Ha ha…”
Mạch Tiểu Miên cười to, nói: “Nếu như đàn ông các anh có thể có kinh nguyệt, có thể tự mình mang thai sinh con, vậy thế giới này trở thành Nam Quốc mất rồi. Vậy thì nhàm chán quá.”
“Nói cũng phải.”
Kiều Minh Húc cũng không phản bác lại lời của cô, mà gật đầu phụ họa.