Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126

Thôi Tuyết Đình với Khương Nghi Nghi đều đưa thịt các cô nướng cho bạn trai mình thử.

Lâm Mộc liếc nhìn Tống Cát với Lương Tiểu Binh vừa trở về, trong lòng Lâm Mộc có thể cảm giác được chắc chắn hai tên nhóc này đang có âm mưu bí mật gì đó.

Sau đó mọi người lại vừa nướng thịt vừa nói chuyện phiếm.

Trong chỗ rừng sâu, hai người đàn ông lấy ra hai bộ quần áo thú dữ chuẩn bị mặc vào.

“Cát công tử bảo chúng ta mười giờ xuất hiện, chỉ còn có một tiếng nữa, chúng ta chuẩn bị đi là vừa, mát nữa chúng ta đừng tới gần quá, nếu không sẽ bị nhìn ra là đồ giả đấy.”

“Được!”

Hai người này vừa mặc trang phục vào vừa bàn bạc với nhau.

“Hả? Mau nhìn bên kia xem, đó là gì vậy?” Một người trong đó chỉ ra phía xa xa.

Người còn lại ngẩng đầu nhìn theo, ở nơi đó có một đôi mắt màu xanh đang lóe sáng, đang ngày càng đến gần bọn họ.

“Móa nó, là….là…thú dữ! Mau chạy đi!”

Hai người này đứng đơ ra một lúc, sau đó bị dọa tái cả mặt rồi vội co cẳng lên chạy.

….

Trước đống lửa đang cháy….

“Cục cưng à, em hơi mệt, hai ta đi nghỉ ngơi trước nha anh.” Thôi Tuyết Đình dựa vào người Tống Cát, nỉ non làm nũng.

Tống Cát nhìn đồng hồ trên tay, bây giờ mới chín giờ rưỡi.

“Bình tình nào em yêu, chúng ta nướng thịt thêm một chút đi.” Nói rồi, Tống Cát ôm Thôi Tuyết Đình vào lòng.

Dù sao Tống Cát đã sắp xếp rồi, lát nữa sẽ có một trận giao tranh xảy ra để anh ta có thể bộc lộ bản lĩnh của mình.

“A a!”

Ngay lúc đó từ trong rừng, cách vị trí của họ không xa, truyền đến những tiếng hét. Sáu người đang ngồi trước đống lửa nghe được động tĩnh lập tức nhìn về phía đó.

Bên trái đống lửa, có ba cặp mặt màu lục nhìn chằm chằm họ, đêm đen khiến cho chúng càng hiện lên rõ ràng hơn.

Trong lòng Tống Cát kinh ngạc: không phải hẹn nhau lúc mười giờ sao? Tại sao còn chưa tới giờ mà bọn họ đã thực hiện rồi?

Bất quá, Tống Cát nghĩ tiến hành sớm một chút cũng không sao, như vậy có khi lại tốt hơn ấy chứ!

Làm sớm kết thúc sớm, buổi tối anh ta còn nhiều chuyện khác phải làm nữa. Vì vậy, Tống Cát lập tức quát lớn:

“Là dã thú!”

“A a a!”

Ba người phụ nữ lập tức thét lên sợ hãi, Thôi Tuyết Đình và Khương Nghi Nghi lập trốn sau lưng Tống Cát và Lương Tiểu Binh, giữ chặt lấy bọn họ. Ngay cả Trần Uyển Nhi cũng sợ xanh mặt, nắm chặt lấy cánh tay của Lâm Mộc.

Tống Cát và Lương Tiểu Binh rất hài lòng trước phản ứng của bạn gái họ.

“Đừng sợ em yêu, đã có anh ở đây!” – Bọn họ không hẹn mà đồng thanh lên tiếng trấn an bạn gái, nhìn bộ dáng trông rất mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK