Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 499

Cứ nhìn Lâm Mộc là hay, ở thời đại Mạt Pháp này, Lâm Mộc chẳng dễ gì mới đạt đến Linh Ý Cảnh trung kỳ.

Lần du thuyền bị nổ trước đó, xém chút nữa anh đã bỏ mạng.

Đổi lại là một tu sĩ khác, khổ tâm tu luyện mấy chục năm mới lên được Linh Ý Cảnh, nhưng người khác chỉ châm nổ hoặc dùng vũ khí hiện đại đã có thể tiêu diệt người đó trong tích tắc, hỏi sao lòng Lâm Mộc không hoang mang cho được.

Hơn nữa, vũ khí này có thể chế tạo theo lô với số lượng lớn, còn số lượng Tu Hành Giả tu luyện thành công thì không nhiều.

Thời đại trước đây, vũ khí lạnh chẳng thể uy hiếp Tu Hành Giả, cho nên có thể thấy được tác dụng của việc khổ công tu luyện mấy chục năm của tu sĩ.

Thời đại vũ khí nóng bây giờ, các loại vũ khí này dễ dàng uy hiếp tới Tu Hành Giả, thêm vào đó, tài nguyên ngày càng hiếm hoi, việc tu luyện đương nhiên mỗi lúc một mai một rồi.

Lâm Mộc sinh ra trong thời đại Mạt Pháp, tất phải cân nhắc suy nghĩ vấn đề này, nhất là khi loại vũ khí này xuất hiện trước mặt anh.

Những ngày tiếp theo trời yên biển lặng.

Lâm Mộc hỏi nhà họ Lâm tình hình theo dõi Khâu Anh thế nào. Thông tin nhận được là, Khâu Anh mỗi ngày đều bộn bề công việc, không có hành động gì đặc biệt.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, loáng cái đã tới ngày giao đấu với Tiên Hạc Võ Quán.

Trụ sở Võ Hiệp Thân Giang.

Nơi này có một võ đài rất lớn.

Trận giao đấu hôm nay thu hút rất nhiều Võ Quán tới xem, ngoài ra còn có một số người tới hóng hớt kịch vui!

Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán đã có mặt ờ đây.

Ông cụ đang ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi với dáng vẻ của một cao nhân.

Đứng sau ông ta là một đám người của Tiên Hạc Võ Quán, ai nấy chắp tay sau lưng, khí thế mạnh mẽ vô cùng.

Dương Kiện cũng đứng trong đám đông đó, anh ta đã mỏi mắt ngóng trông trận đấu hôm nay lâu lắm rồi/

Đám người tới hóng hớt kịch vui cùng các Võ Quán đều tụ tập lại bàn luận và suy đoán.

“Quán Chủ của Tiên Hạc Võ Quán hiếm khi đích thân xuất trận lắm, hơn nữa đối thủ còn là một kẻ vô danh tiểu tốt. Nói ra cũng thật khó tin! ”

“Đúng đó, sao cần Quán Chủ đích thân thi đấu nhỉ, phái bừa một người trong Võ Quán giải quyết chẳng phải được rồi sao?”

“Tôi còn nghe nói, người bị gửi chiến thư là con rể của Khâu Anh, cậu ta đến từ một thành phố nhỏ, chưa được trải đời, đúng là không biết trời cao đất dày.”

“Thật hay giả đó? Người này có liên quan đến nhà họ Khâu à?”

“Đương nhiên thật rồi, tôi còn nghe nói nhà họ Khâu không coi trọng kẻ này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK