Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 580

Sau khi Dương Kiện bị Lâm Mộc gọi tên, đầu óc anh ta trở nên “ong ong”, cơ thể thì run lẩy bẩy.

“Tôi…Tôi nào dám.” – Giọng nói của Dương Kiện run rẩy.

Dù sao anh ta cũng là con trưởng của Dương gia, trước mặt bàn dân thiên hạ lộ ra vẻ nhu nhược, yếu đuối như vậy tất nhiên là chuyện cực kì mất mặt.

Nhưng bây giờ, Dương Kiện hoàn toàn bị nỗi sợ hãi bao phủ, còn tâm trí đâu mà quan tâm đến mặt mũi.

Lâm Mộc ngẩng cao đầu, đứng đối diện với mọi người tại hiện trường, cao giọng nói: “Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi Tiên Hạc võ quán sẽ giải tán! Từ giây phút này, Tiên Hạc sẽ trở thành quá khứ của giới giới Thân Giang võ đạo! Sau này, ai dám giương cờ Tiên Hạc võ quán thì kết quả của kẻ đó sẽ tương tự với Quán chủ Tiên Hạc võ quán ngày hôm nay.”

Giọng nói của Lâm Mộc vang vọng trong không gian yên tĩnh.

Trong lòng tất cả mọi người ở hiện trường không khỏi thảng thốt, Tiên Hạc võ quán xưng bá trong giới võ đạo Thân Giang nhiều năm, biến mất rồi sao?

“Các người, có ai ý kiến gì không?” – Lâm Mộc nhìn mấy người Tiên Hạc võ quán.

Bọn họ chỉ biết câm lặng, không ai dám nói chữ “Không”!

“Nếu các người đã không có ý kiến, tôi cho các người ba ngày để giải tán Tiên Hạc võ quán!”

“Đúng rồi, lo xử lý xác của Quán chủ các người đi!”

Dứt lời, Lâm Mộc liền xoay người rời đi.

Tất cả mọi người ở đây đều đã liệt Lâm Mộc vào đối tượng không thể trêu chọc, đụng vào anh ta nhẹ thì mất tiền, nặng thì mất luôn cả mạng!

Lâm Mộc đi đến chỗ Khâu gia.

“Khâu lão thái quân, dì Khâu, không hù dọa hai người chứ?” – Lâm Mộc khôi phục lại trạng thái bình thường.

“Không, không sao cả!”

“Lâm Mộc, không ngờ cậu lại mạnh tới vậy! Có thể một mình đâu với ba vị cường giả, quả thật không đơn giản!” – Khâu lão thái quân cười nói.

Lâm Mộc liếc nhìn Khâu Thiên Thiên, chỉ một cái liếc mắt của anh cũng đã dọa Khâu Thiên Thiên sợ đến mặt mũi trắng bệnh, hai chân theo bản năng lùi về sau hai bước.

“Tiểu thư Khâu Thiên Thiên, tôi không thể ăn thịt người đâu! Cho nên cô phản ứng lớn đến như vậy không cảm thấy bản thân làm hơi lố sao?” – Lâm Mộc cười nói.

“Tôi…Tôi…” – Khâu Thiên Thiên nặn ra nụ cười khó coi, bây giờ từ trong nội tâm cô ta thật sự rất sợ Lâm Mộc!

Trần Uyển Nhi tiến lên phía trước nói: “Lâm Mộc, anh giết chết Quán chủ Tiên Hạc võ quán như thế lại có rất nhiều người đã chứng kiến hành động này của anh, sẽ không xảy ra phiền toái gì chứ?”

“Yên tâm, ông ta cũng là người tu hành, quy tắc trong giới tu hành so với quy tắc của người thường có chút bất đồng.” – Lâm Mộc cười nói.

Lần trước, Phàm Thiệu minh chủ đã giải thích cho Lâm Mộc về quy tắc giải quyết ân oán giữa những người tu hành, cho dù có khô máu đến xảy ra án mạng cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Giới tu hành và thế giới bình thường có hai bộ quy tắc khác biệt.

Huống chi trận chiến này là do Quán chủ Tiên Hạc võ quán khơi mào, cho dù có ầm ĩ tới Liên minh Tu Hành Giả thì bọn họ cũng sẽ không can thiệp.

“Vậy thì tốt rồi!” – Trần Uyển Nhi nghe Lâm Mộc nói vậy thì mới yên lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK