Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 518

“Cái này…” Lâm Mộc lúng túng cười.

“Yên tâm, sau khi con đạt đến Linh Phách Cảnh, ta lại có món quà khác để tặng con, đến lúc đó, con cũng có thể chính thức xuất môn, tự mình bước đi.” Sư phụ nói.

“Sư phụ, bước vào Linh Phách Cảnh không phải là việc dễ dàng, con còn không biết mình sẽ tiêu tốn bao nhiêu thời gian cho nút thắt này đây.” Lâm Mộc cười khổ nói.

Từ Linh Ý Cảnh đến Linh Phách Cảnh chính là một nút thắt lớn.

Mỗi cảnh giới nhỏ chỉ cần tu luyện đến điểm cuối là có thể nâng cảnh giới được rồi.

Tuy nhiên, để vượt qua một nút thắt là điều không hề dễ dàng, nhiều người tu luyện cuối cùng đã bị mắc kẹt lại ở một nút thắt nào đó và không thể vượt qua nó cả đời.

Nếu sư phụ đặt nhiều kỳ vọng vào anh, một khi anh bị mắc kẹt ở nút thắt lần này và mãi cũng không thể đột phá được thì sư phụ sẽ rất thất vọng.

“Dù sao con còn có Chí Tôn Tích, không thể nào so sánh với người tu luyện bình thường được, ta tin tưởng con sẽ không mắc kẹt ở chỗ này đâu.” Sư phụ vô cùng tin tưởng anh.

Sau đó, sư phụ lấy ra một cuốn sách cổ từ chiếc nhẫn lưu trữ của mình.

“Đây là sách cổ ghi chép các loại Thiên Tài Địa Bảo, Kì Trân Dị Thú, con có thể tự mình nghiên cứu, sau này nếu gặp phải Thiên Tài Địa Bảo nào khác thì sẽ phân biệt được, không cần mỗi lần đều mang qua đât nhờ ta xem giúp.”

Sư phụ nói xong liền giao quyển sách cổ này cho Lâm Mộc.

“Cám ơn sư phụ về cuốn sách!”

Anh lập tức nhận lấy cuốn sách cổ.

Sau khi trò chuyện với sư phụ, Lâm Mộc rời khỏi đạo quán.

Trên đường trở về, anh bấm gọi cho số điện thoại mà sư phụ đã đưa.

Anh vẫn rất tò mò về vị sư huynh chưa từng gặp mặt này, không biết anh ta là người như thế nào.

Lâm Mộc vẫn chưa hiểu tại sao sư phụ lại giao vũ khí cho vị sư huynh này?

Sau đó điện thoại rất nhanh đã được kết nối.

“Ai vậy?” Một giọng nam vang lên trong điện thoại.

“Em tên Lâm Mộc, là đệ tử của quán chủ Ngọa Long đạo quán, xin hỏi anh là sư huynh sao?” Lâm Mộc nói.

“Sư đệ Lâm Mộc? Lúc trước anh có liên lạc với sư phụ, cũng nghe sư phụ nhắc tới cậu, Sư phụ nói cậu rất có tài.” Vị sư huynh kia nói qua điện thoại.

“Vậy sao?”

Lâm Mộc cười nhẹ, không ngờ Sư phụ lại khen anh trước mặt người khác.

“Lâm Mộc, số của anh là do sư phụ cho cậu đúng không? Không biết đã xảy ra chuyện gì vậy?” vị sư huynh kia hỏi.

“Em có một khẩu súng rất đặc biệt, sư phụ bảo em liên lạc với sư huynh rồi đưa nó cho anh.” Lâm Mộc nói.

“Sư phụ nói sao? Hiện tại cậu đang ở đâu, anh tới tìm cậu.” Giọng nói của sư huynh vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK