Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 427

“Không ngỏm được đâu, may mà có anh, nếu không tôi chết chắc rồi.” Mặt Người đàn ông trẻ trắng bệch như tờ giấy, đầu bê bết máu, đây rõ ràng là vết thương do tai nạn gây ra.

“Anh vội đi đầu thai đấy hả? Lái xe vội vàng như ăn cướp thế à? Nếu không gặp tôi giữa đường chắc anh tiêu tùng rồi.” Lâm Mộc nghiêm túc nói.

Nếu hồi nãy người lái xe không phải Lâm Mộc, mà là tài xế phản ứng chậm chạp hơn anh, chắc hẳn xe Lâm Mộc đã đụng phải xe của Người đàn ông trẻ rồi.

Nhìn tốc độ xe của Người đàn ông trẻ ban nãy đủ để biết, một khi tai nạn xảy ra sẽ vô cùng nghiêm trọng, Trần Uyển Nhi cũng sẽ bị thương, Lâm Mộc đương nhiên cảm thấy tức giận rồi.

“Tôi… tôi cũng là bất đắc dĩ thôi.” Mặt Người đàn ông trẻ tái nhợt.

Ngay khi Lâm Mộc muốn hỏi cho ra lẽ thế nào là ‘bất đắc dĩ’, tiếng gầm rú của động cơ xe chợt vang lên sau lưng.

Lâm Mộc vội vàng quay đầu lại, liền thấy hai chiếc xe SUV màu đen đang lao như bay về phía anh và Người đàn ông trẻ.

“Mẹ kiếp, chuyện gì thế này?” Lâm Mộc nhanh tay kéo Người đàn ông trẻ né khỏi một chiếc SUV.

Chiếc SUV thứ hai cũng lao nhanh về phía hai người họ.

Chiếc xe đầu tiên lao tới còn có thể nói là bất cẩn, chiếc thứ hai cũng nhắm vào bọn họ thì rõ ràng là cố ý rồi.

“Lại đâm tới! Đến tôi cũng muốn đâm chết luôn hả?” Lâm Mộc tiếp tục tránh né chiếc SUV thứ 2.

Có hai kẻ nhanh chóng bước xuống từ chiếc SUV thứ nhất.

Người đàn ông trẻ chống tay ngồi dậy, nói với Lâm Mộc: “Anh mau đi đi, chuyện này không liên quan tới anh, còn ở lại chỗ này thì chắc chắn sẽ mất mạng đấy!”

Sau đó anh ta hét lên với hai kẻ lạ mặt kia: “Các người nhắm vào tôi thì cứ tìm tôi tính sổ là được! Đừng liên lụy tới người khác, người anh em này không liên quan tới chuyện đó!”

“Kẻ thích lo chuyện bao đồng cũng phải chôn cùng!” Một người đàn ông tóc ngắn, đeo kính râm xông về phía Lâm Mộc và Người đàn ông trẻ, tay cầm dao găm vung lên.

“Tao cũng phải chết?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Không biết phải trái đúng sai như này sao?”

Lâm Mộc chau mày, nhanh chóng nhặt viên sỏi bên cạnh lên ném về phía người đàn ông tóc ngắn đeo kính râm.

Vút!

Viên sỏi đập mạnh vào chân người đàn ông đeo kính râm như một viên đạn, hồi nãy anh ta còn lao như bay tới tấn công với dáng vẻ ngầu vô cùng, lúc này đã ngã lăn ra đất.

Một chiếc SUV khác cũng dừng lại, mấy kẻ lạ mặt bước xuống xe rồi lao nhanh về hướng này.

Ngoại trừ Người đàn ông tóc ngắn đeo kính râm bị thương ban nãy, giờ bọn chúng còn ba người, hai nam một nữ.

“Thằng nhóc, dám lo chuyện bao đồng hả? Mày có biết mình đã dây phải phiền phức lớn cỡ nào không?” Người phụ nữ mặc áo da mắng Lâm Mộc.

“Tao chỉ cứu một người bị đụng xe thôi, chúng mày vừa tới đã muốn đâm chết tao, tao tránh được lại muốn lao đến giết tao tiếp, chính chúng mày mới là kẻ muốn chọc giận tao!” Hai mắt Lâm Mộc như đóng băng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK