Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 414

Dù sao thì với người kinh doanh mà nói, sẽ ưu tiên hợp tác với công ty nào đáp ứng được yêu cầu nhưng lại tốn ít tiền hơn.

“Vì vậy, dự án đấu thầu làn này xem như là chắc chắn rồi.” Lâm Mộc nói.

Trần Uyển Nhi gật đầu: “Theo tài liệu thì đúng là như vậy, nhưng tất cả những điều này đều là dựa theo tài liệu mà thôi, dù gì thì tôi cũng không biết nhiều về ngành này nên không thể chắc chắn được những số liệu trong này có chính xác hay không.”

Lâm Mộc nói: “Chỉ trong một ngày, nhất định là không đủ thời gian để cho cô đi tìm hiểu về tình hình lợi nhuận và giá cả của ngành này được, gửi cho mẹ cô xem thử đi, dì ấy nhất định hiểu rõ hơn ai hết.”

“Được rồi!”

Trần Uyển Nhi gật đầu, sau đó chụp ảnh tài liệu và gửi sang cho mẹ cô Khâu Anh.

Khoảng mười phút sau, Trần Uyển Nhi nhận được tin nhắn trả lời của Khâu Anh, bà ta nói rằng mình đã đọc nội dung của tài liệu, không có vấn đề gì cả, giá cả cũng bình thường nên Trần Uyển Nhi không cần lo lắng.

“Nếu mẹ cô đã nói nội dung tài liệu không có vấn đề gì, vậy chắc cũng không có vấn đề gì lớn.”

Lâm Mộc lại nói tiếp: “Chỉ là tôi luôn cảm thấy việc này hình như thành công quá dễ dàng, làm sao bác cả của cô lại có thể chủ động tặng không nó cho cô được chứ?”

Lâm Mộc vẫn luôn cảm thấy Khâu Hậu Minh đã chủ động làm ra chuyện này, vậy chắc phải có cái gì đó gian xảo trong đó.

“Tôi hiểu, nhưng chúng ta cũng chỉ mới đến đây, bây giờ chúng ta cũng không thể phát hiện ra bất kỳ vấn đề nào, chỉ có thể đợi ngày mai rồi đi từng bước xem như thế nào.” Trần Uyển Nhi nói.

“Buổi đấu thầu sẽ diễn ra vào lúc hai giờ chiều ngày mai, vậy chúng ta nên đến đó vào buổi trưa và gặp các ông chủ của một số công ty có tư cách cạnh tranh trước để gặp mặt và nói chuyện xem sao.” Lâm Mộc nói.

“Dù gì thì tôi cũng là người mới đến, sợ là không dễ để làm cho bọn họ nói chuyện với chúng ta một cách chân thành?” Trần Uyển Nhi nói.

“Chuyện ngày mai thì để mai nói đi, còn chiều nay tôi sẽ cùng cô đi dạo phố và mua sắm ở Thần Giang.” Lâm Mộc nói.

“Thật không?” Trần Uyển Nhi lộ ra vẻ vui mừng.

“Đi thôi.”

Lâm Mộc trực tiếp đi về phía cửa.

“Này, chờ tôi với.” Trần Uyển Nhi nhanh chóng đi theo.

Bên kia.

Khâu Anh lái xe đi đến tòa nhà cũ.

Trong văn phòng trên tầng ba.

Khi người đàn ông trung niên nhìn thấy Khâu Anh bước vào, ông ta ngẩng đầu lên nói: “Khâu Anh, tôi vừa mới báo tin về cái chết của Lâm Mộc, chắc là cô đã xác nhận thi thể của cậu ta rồi đúng không?”

Nghe xong những lời này, Khâu Anh vốn đang hơi khẩn trương nên sắc mặt bà ta càng trở nên khó coi hơn.

“Đạo sư, có… có chuyện xảy ra rồi, cậu ta không chết.” Giọng nói của Khâu Anh vô cùng nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK