Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 275

Nhưng bây giờ cô thật sự rất thiếu tiền cho nên không cần quản nhiều việc như vậy, nếu chuyện tốt như vậy đã rơi lên người cô thì cô phải tranh thủ, ký hợp đồng xong trước những chuyện còn lại từ từ tính.

“Chị Dương Dương, chúc mừng chị, chị mau đi tới gặp người ta đi.” – Lâm Mộc mỉm cười chúc mừng.

Tất cả mọi chuyện diễn ra, Lâm Mộc là người rõ ràng nhất cho nên Lâm Mộc không hề lo lắng về Thẩm Tịch Dương, chuyến đi này chắc chắn sẽ không có rắc rối gì xảy ra với cô.

“Lâm Mộc, em nói mất cái nhỏ có khi sẽ nhận lại cái lớn hơn, lời an ủi này của em không ngờ đã trở thành sự thật.” – Thẩm Tịch Dương nở nụ cười tươi như gió xuân.

Hôm nay, Thẩm Tịch Dương chẳng những có lại được công việc lại còn được thăng chức. Tên giám đốc làm nhục cô phải đích thân cúi đầu xin lỗi, ngay cả chủ tịch nói chuyện với cô cũng có sự tôn trọng nhất định. Những điều này trước đây nằm mơ cô cũng không dám mơ tới.

Cô đã ở đây Ninh Đô nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cô được người ta tôn trọng, xem trọng.

“Chị Dương Dương, có phải tâm trạng đang rất vui đúng không?” – Lâm Mộc cười nói.

Thẩm Tịch Dương cười gật đầu nói: “Ừ! Lâm Mộc, vậy chị đi đến công ty nhé, buổi tối tan làm chị sẽ quay về sớm thôi.”

“Mẹ, con đi đến công ty đây.”

Thẩm Tịch Dương tạm biệt Lâm Mộc và bà Thẩm, sau đó đi theo chủ tịch.

“Được, được, được,…Tịch Dương con mau đi đi, cẩn thận đừng gây ra rắc rối gì nha con.” – Mẹ Thẩm liên tục dặn dò.

Sau khi Thẩm Tịch Dương rời đi.

“Thật là ông trời có mắt, nhà tôi phất lên rồi! Một triệu, ha ha!” – Mẹ Thẩm kích động đi tới đi lui trong phòng, tâm tình của bà bây giờ rất tốt.

Trong lòng Lâm Mộc cũng rất vui, cuối cùng đã có thể giúp đỡ Thẩm Tịch Dương, một triệu này bỏ ra có thể cải thiện cuộc sống của cô ấy rất nhiều.

Những chuyện này Lâm Mộc âm thầm làm, anh không định nói cho Thẩm Tịch Dương biết.

Ngày đó Lâm Mộc kéo Thẩm Tịch Dương khỏi quán bar, khi ấy ở bờ sông, Lâm Mộc đã chia sẻ rằng nếu cô ấy thiếu tiền thì anh có thể giúp đỡ cô. Nhưng cô ấy từ chối ngay lập tức, cô không muốn lợi dụng anh hay nợ bất kì ân tình gì với Lâm Mộc. Cho nên lần này, Lâm Mộc quyết định sẽ âm thầm sắp xếp.

Có thể giúp Thẩm Tịch Dương, khiến cuộc sống của cô trở nên tốt hơn làm anh cảm thấy rất hạnh phúc.

Khi còn bé Thẩm Tịch Dương đã che chở anh rất nhiều, bây giờ đến lượt Lâm Mộc âm thầm bảo vệ cô.

Thẩm Tịch Dương vừa rời đi không lâu, Lâm Mộc liền nhận cuộc gọi từ Mai Tổng.

“Lâm cao nhân, tôi đã cho thư ký tới công ty quảng cáo Thịnh Mỹ nhưng thư ký báo lại với tôi rằng tiểu thư Thẩm Tịch Dương không có ở đó.” – Mai Tổng báo cáo.

“Tôi biết rồi, cô ấy sẽ quay lại sớm thôi.” – Lâm Mộc đáp.

“Vâng.”

Mai Tổng lái sang chuyện khác: “Nhân tiện Lâm cao nhân, cậu khoan cúp máy, chủ yếu là Hoàng Đạo Trưởng có vấn đề quan trọng muốn nói với cậu.”

“Vấn đề quan trọng? Anh ta có chuyện quan trọng gì?” – Lâm Mộc ngờ vực hỏi.

“Tôi cũng không biết, cậu nói chuyện trực tiếp với anh ta đi.” Đầu bên kia, Mai Tổng chuyển điện thoại cho Hoàng Đạo Trưởng.

“Lâm tông sư, là tôi. ” Điện thoại phát ra âm thanh của Hoàng Đạo Trưởng.

“Anh có chuyện quan trọng gì muốn nói với tôi?” – Lâm Mộc hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK