Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 509

Mọi người ở đây đều hiểu rõ, kết quả trận đấu hôm nay sẽ khiến cái tên Lâm Mộc vang danh khắp giới Thân Giang võ đạo!

Lâm Hạ thở dài nói: “Không ngờ Lâm tiên sinh lại mạnh như vậy, trước đó chúng ta quả thật đánh giá thấp cậu ta rồi.”

Đây là lần đầu tiên Lâm gia tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính của Lâm Mộc.

Trong lòng Lâm Hạ thật sự chấn động với kết quả này, đồng thời xen lẫn chút vui sướng, Lâm gia có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Mộc, một người mạnh như vậy, đây quả là một đại may mắn!

Thậm chí Khâu Hậu Minh, Khâu Thiên Thiên, hai người họ lúc này vẫn còn đờ đẫn tại chỗ, cả người như bị sét đánh vậy!

Lúc này, nội tâm bọn họ quay cuồng, sôi trào như một cơn sóng thần.

Lâm Mộc chiến thắng, đánh bại Quán chủ Tiên Hạc võ quán – người mạnh nhất giới võ đạo Thân Giang?

Khoảnh khắc này, bọn họ thật sự hoang mang, đây là Lâm Mộc mà họ biết sao…

“Sư phụ!”

“Quán chủ!”

Sau khi Lâm Mộc xuống võ đài, người của Tiên Hạc võ quán nhanh chóng xông lên, dìu Quán chủ Tiên Hạc võ quán đang bị thương nặng đứng dậy.

“Đi!” – Sắc mặt Quán chủ Tiên Hạc võ quán ảm đạm, cố hết sức khạc ra một chữ này.

Ngày hôm qua, ông ta chính là nhân vật đứng đầu giới võ đạo Thân Giang, uy danh khiến ai cũng phải kính nể!

Ngày hôm nay, trước mặt bàn dân thiên hạ, ông ta bị Lâm Mộc đánh bại, thật sự vô cùng nhục nhã. Ông ta không còn mặt mũi nào để tiếp tục ở lại chỗ này nữa!

Người của Tiên Hạc võ quán nghe vậy liền đỡ ông ta rời đi.

Lâm Mộc xuống võ đài, đi tới trước mặt Khâu gia.

“Lâm Mộc, anh đỉnh quá!” – Trần Uyển Nhi mừng rỡ, lao đến trước mặt Lâm Mộc.

Khâu Anh cũng đứng dậy, cười nói: “Lâm Mộc, cháu quả thật khiến dì mở rộng tầm mắt! Thật là thâm tàng bất lộ, dì không ngờ cháu lại là một cao thủ võ công đấy!”

“Dì Khâu quá khen, cháu cũng không ngờ, kẻ chỉ tới từ một địa phương nhỏ như cháu lại có thể chiến thắng được cao thủ mạnh nhất Thân Giang giàu có này.” – Lâm Mộc tự nhạo báng chính mình.

Sau đó, Lâm Mộc nhìn về phía Khâu Hậu Minh và Khâu Thiên Thiên nở nụ cười nói: “Hai vị, tôi nhớ ngày đó, tôi nói Tiên Hạc võ quán không đủ trình để so với tôi. Hai vị đây nói tôi khoác lác, xem thường tôi không biết trời cao đất rộng, không biết bây giờ suy nghĩ của hai vị như thế nào? Đã tin lời tôi nói chưa?”

Khâu Hậu Minh và Khâu Thiên Thiên nghe vậy, biểu cảm lúng túng không biết đáp lại thế nào, họ vô cùng xấu hổ nhất thời không dám nói gì. Trước kia, họ thật sự không tin bởi Lâm Mộc còn trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể là một cường giả võ đạo được chứ?

Lâm Mộc nhìn Khâu Thiên Thiên: “Tiểu thư Khâu Thiên Thiên, võ mèo cào của tôi không làm cô thất vọng chứ?”

“Chuyện này…Chuyện này…” – Khâu Thiên Thiên ấp úng, không biết đáp lại thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK