Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 130

Tổng cộng chỉ có ba căn lều, Tống Cát và Thôi Tuyết Đình ở một cái, Lương Tiểu Băng và Khương Nghi Nghi ở một, cái cuối cùng đương nhiên là Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi.

“Uyển Nhi, chúng tớ đi ngủ trước đây.”

Thôi Tuyết Đình và Khương Nghi Nghi vẫy tay chào, sau đó cùng bạn trai vào trong lều.

Chỉ còn lại Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi vẫn ngồi trước đống lửa.

“Họ không chuẩn bị thêm lều, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?” Trần Uyển Nhi nói.

“Cô đi ngủ đi, tôi ở ngoài này.” Lâm Mộc nhìn đống lửa.

“Buổi tối không ngủ, làm sao ngày mai có thể tiếp tục leo núi? Hơn nữa ban đêm bên ngoài rất lạnh.” Trần Uyển Nhi nghiêm túc nói.

“Chuyện này cô không cần lo lắng, tôi ở bên ngoài, nếu lại có thú hoang tấn công, tôi có thể bảo vệ côi.” Lâm Mộc bình tĩnh nói.

“Ừm, nếu buổi tối buồn ngủ thì cứ… vào trong lều mà nghỉ ngơi một lát đi, dù sao, căn lều cũng có thể chứa được hai người.” Trần Uyển Nhi cắn môi nói.

Lâm Mộc cười nói: “Cô không sợ tôi buổi tối lợi dụng cô sao? Hơn nữa chúng ta cũng không phải là người yêu, nếu ngủ chung một lều, cô không sợ thanh danh bị hủy hoại nếu bị truyền ra ngoài sao?”

“Hừ, nếu như anh không cần, vậy tôi cũng không nhiều lời với anh nữa.”

Trần Uyển Nhi giận dỗi, liền đứng dậy đi vào trong lều.

Sau khi cô rời đi, Lâm Mộc trực tiếp nằm trên phiến đá bên cạnh đống lửa, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Bên trong lều của Trần Uyển Nhi.

“Tôi đã cho phép anh vào trong nghỉ ngơi, vậy mà anh lại không muốn, sự quyến rũ của tôi không làm anh rung động một chút nào sao?” Trần Uyển Nhi lẩm bẩm.

Nếu là bạn trai cũ Tôn Trình của cô, cô vừa mở lời cho anh vào trong ngủ, e rằng Tôn Trình sẽ vào ngay lập tức?

Vừa rồi cô cũng đã tỏ rõ thái độ, nếu là đàn ông bình thường thì chắc chắn sẽ không thể nào từ chối?

“Hừ, không thèm quan tâm đến anh nữa. Trần Uyển Nhi nhắm mắt lại.

Có Lâm Mộc ở bên ngoài, cô cảm thấy khá yên tâm.

Một đêm trôi qua thật nhanh.

Buổi sáng.

Khi Tống Cát và Lương Tiểu Binh đi ra, bọn họ thấy Lâm Mộc đang nghỉ ngơi bên đống lửa đã tắt.

“Lâm Mộc, tối qua không phải là anh đã ngủ ở đây đó chứ?” Thôi Tuyết Đình kinh ngạc hỏi.

“Ừ.” Lâm Mộc lên tiếng.

Hai người nghĩ kỹ lại thì cũng đúng, dựa vào những gì mà hai người biết về Trần Uyển Nhi thì họ cũng cảm thấy không có gì lạ, Trần Uyển Nhi tổng cộng có hai người bạn trai, Trần Uyển Nhi đều không cho ai chạm vào cô ấy cả.

Vì vậy, họ cảm thấy rằng việc Trần Uyển Nhi không cho người bạn trai mới này ngủ trong lều cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Ăn sáng xong, mọi người lại lên đường.

“Trên đường đi, chúng ta sẽ không gặp phải bất kỳ thú hoang nào nữa phải không?” Khương Nghi Nghi lo lắng.

“Không sao, nếu thật sự gặp, Lâm Mộc có thể giải quyết được, bản lĩnh của anh ấy tốt lắm.” Trần Uyển Nhi trên mặt mang theo ý cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK