Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 340

Tuy nhiên, ngọn lửa ánh sáng đó đã lao đến trước mặt ông ta, không còn đủ thời gian để ngưng tụ nội lực, ông ta phải lập tức xuất chiêu, ném quả cầu khí về phía trước.

Bùm bùm bùm!

Quả cầu còn chưa kịp hóa thành bàn tay thì đã lao về phía những mũi tên ánh sáng, trong nháy mắt hai đòn tấn công va chạm, tạo ra những đợt chấn động.

Mất khoảng một nửa số lượng mũi tên ánh sáng thì quả cầu khí mới bị dập tắt hoàn toàn, những mũi tên sót lại thì như cuồng phong vũ bão, càng quét toàn bộ cơ thể của Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái, khiến cơ thể ông ta xuất hiện vô số lỗ thủng.

Cơ thể Nhị trưởng lão đập vào một thân cây trong vườn hoa phía sau, khiến nó gãy đôi.

Ông ta té xuống đất, hộc ra máu tươi, những lỗ trên người liên tục ứa máu ra ngoài.

Sau khi tung ra chiêu thức này, miệng Lâm Mộc cũng phun ra một ngụm máu tươi.

Lâm Mộc ép Chí Tôn Tích quá độ, chỉ một chiêu thức đã khiến anh chịu phản phệ không nhỏ.

Hết cách, anh bắt buộc phải làm vậy để đảm bảo hạ gục được Nhị trưởng lão chỉ bằng một chiêu thức, bởi vì anh chẳng thể thôi động Chí Tôn Tích thêm lần nữa, nếu không thể giải quyết gọn Nhị trưởng lão ngay lần xuất chiêu này, anh sẽ gặp phiền phức vô cùng lớn!

“Tại sao … lại như vậy?” Hai mắt Nhị trưởng lão trợn trừng, ông ta cảm nhận được sinh mệnh của mình sắp chấm dứt rồi.

Sao ông ta có thể ngờ, một Nhị trưởng lão lại có thể chết trong tay tu sĩ Linh Ý Cảnh trung kỳ?

Lần này Chưởng môn phái ông ta xuống núi, bởi ông ta đã đạt tới Linh Ý Cảnh đỉnh phong, với tu vi thâm hậu này, gần như không có bất cứ hiểm nguy nào ở đô thị có thể gây ảnh hưởng tới ông ta, sai phái ông ta xuống núi hạ Lâm Mộc là hoàn toàn thỏa đáng.

Kết quả, ông ta lại chết trong tay Lâm Mộc!

Giờ khắc này, ông ta xiết bao mong muốn được báo cho Chưởng môn Tuyết Sơn Phái rằng, tên Lâm Mộc này lợi hại cỡ nào, ông ta muốn nói cho Chưởng môn Tuyết Sơn Phái biết, tuyệt không thể coi thường Lâm Mộc.

Nếu Tuyết Sơn Phái không nhận ra điều này sớm, kiểu gì Tuyết Sơn Phái cũng chịu thiệt trong tay Lâm Mộc mà thôi!

Tiếc thay, ông ta nào còn cơ hội này.

Lâm Mộc lê tấm thân yếu ớt đến bên cạnh Nhị trưởng lão.

Với trạng thái suy yếu của Lâm Mộc lúc này, dù chỉ xuất hiện thêm một kẻ địch Khai Linh Cảnh, anh cũng bị đe dọa tính mạng rồi.

May sao Tuyết Sơn Phái chỉ phái một người tới đối phó với anh.

“Nhị trưởng lão, phương thức chết của ông cũng giống như tứ trưởng lão của các ông thôi. Tuyết Sơn Phái các ông muốn giết tôi, tất phải trả giá đắt.” Lâm Mộc nhìn chằm chằm Nhị trưởng lão trên đất.

Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái mấp máy môi, lời còn chưa ra đến miệng đã tắt lịm hơi thở.

Lâm Mộc lê tấm thân mỏi mệt đến bậc thềm biệt thự ngồi xuống hít thở nghỉ ngơi.

“Sau lần này, có lẽ Tuyết Sơn Phái không dám manh động nữa đâu nhỉ?” Lâm Mộc lầm bầm lầu bầu.

Dù sao Linh Ý Cảnh đỉnh phong còn chết trong tay anh, Tuyết Sơn Phái có thể phái tu sĩ như thế nào xuống núi đối phó với anh nữa đây? Hơn nữa, Tuyết Sơn Phái mà hay tin Nhị trưởng lão bỏ mạng, chắc hẳn sẽ vô cùng bàng hoàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK