Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 491

“Khâu Anh? Ý anh là chủ tịch tập đoàn Khâu Hàng sao? Bà ấy rất nổi tiếng, tôi có biết bà ấy, nhưng tôi … tôi với bà ấy hoàn toàn không quen nhau, mệnh lệnh là từ Khô Lâu hội dưới quyền của phân hội trưởng chi nhánh Thân Giang. ”Điền Văn Hạo nghiến răng nghiến lợi nói.

“Khô Lâu hội?” Vẻ mặt Lâm Mộc thay đổi khi nghe thấy cái tên này.

Lần trước Lâm Mộc và Lâm Hạo Quân cũng đã đánh nhau với Khô Lâu hội.

Cho nên Lâm Mộc cũng không thấy xa lạ gì với cái tên này.

Nhưng anh lại không ngờ lần này Khô Lâu hội lại làm nổ tung chiếc du thuyền!

“Còn mục đích đánh bom trên tàu là gì?” Lâm Mộc lại hỏi.

“Mục đích đánh bom trên tàu là để giết anh.” Điền Văn Hạo nói.

“Thật sự là nhằm vào tao.” Lâm Mộc híp mắt lại.

Lúc trước anh cũng chỉ dự đoán thử, nhưng hiện tại anh đã xác minh được rồi.

Nhưng giữa Lâm Mộc và Khô Lâu hội này chẳng có chút liên hệ nào cả, ngoại trừ lần đó khi Lâm Hạo Quân được cứu.

Chẳng lẽ vì sự việc đó mà Khô Lâu hội đã tự mình báo thù sao?

Chắc không phải rồi, lần đó Lâm Mộc đã quét sạch đối thủ, Khô Lâu hội chắc cũng không biết chính họ đã cứu Lâm Hạo Quân.

Hơn nữa Khô Lâu hội sẽ không có khả năng nào vì sự việc đó mà dùng cách tàn nhẫn như đặt bom trên tàu đâu?

Lâm Mộc nhận ra anh càng đi sâu vào tìm hiểu thì anh càng cảm thấy mọi việc không đơn giản như anh nghĩ.

Ngay cả Khô Lâu hội cũng tham gia?

“Chúng mày thật ác độc khi lấy mấy chục mạng người vô tội ra để đối phó với tao!” Lâm Mộc tức giận nói.

“Tôi… tôi cũng chỉ làm theo nhiệm vụ thôi.” Điền Văn Hạo yếu ớt nói.

“Cho dù là nhiệm vụ thì mày cũng nên biết việc đó phải trả giá bằng bao nhiêu mạng người chứ!” Lâm Mộc quát lên.

Lâm Mộc lại hỏi: “Tao hỏi lại mày, mày thật sự không biết Khâu Anh sao?”

“Tôi… tôi có biết bà ấy, nhưng tôi thật sự không liên quan gì đến bà ấy mà!” Điền Văn Hạo nói.

Lâm Mộc giật mình, vậy là chuyện này đã được xác nhận, là do Khô Lâu hội.

Mà nếu thật sự Khô Lâu hội không quen biết với Khâu Anh, vậy chẳng lẽ là anh hiểu lầm Khâu Anh rồi sao?

“Bây giờ đưa tao đến chỗ Khô Lâu hội của mày đi!” Lâm Mộc đỡ anh ta rồi đi thẳng ra ngoài.

Vì việc này chỉ là do Điền Văn Hạo đang tuân theo mệnh lệnh, có hỏi thêm cũng không biết được gì từ anh ta nên anh cũng chỉ có thể trực tiếp đi hỏi cấp trên đã ra lệnh cho anh ta.

Lâm Mộc cõng anh ta, trực tiếp đi tới bên cửa sổ, sau đó nhảy xuống từ cửa sổ tầng ba.

Có Lâm Mộc dẫn đi, mặc dù Điền Văn Hạo không sao, nhưng trong lòng anh ta vẫn hơi kinh hãi. Lâm Mộc ngồi vào trong xe, rồi ném anh ta vào ghế phụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK