Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 176

Vị thiếu gia một thời phong lưu đó đã leo lên được tới đỉnh của giới kinh doanh ở Kim Châu và trở thành người được mọi người ca tụng sao?

Lâm Mộc đã lên đến sân khấu.

“A Bính, cậu nghỉ ngơi trước đi.” Lâm Mộc vỗ vai A Bính, sau đó cầm lấy micro.

Lâm Mộc đang đứng trên sân khấu được bao phủ bởi một ngọn đèn lồng, thu hút sự chú ý của mọi người, tỏa sáng rực rỡ! Giờ phút này, anh đã đứng trên đỉnh của thành phố Kim Châu này, làm chói mắt cả đám người kia rồi!

“Tôi nghĩ cũng có rất nhiều vị khách ở đây đã biết đến tôi rồi, nhưng tôi vẫn tự giới thiệu. Tôi tên Lâm Mộc, là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Thiên Mộc, hôm nay tôi mời mọi người đến chỉ để mọi người chứng kiến một chuyện!”

Vừa nói xong, Lâm Mộc nhìn đến chỗ của Lâm Đại Sơn.

“Ba, từ ngày đầu tiên trở về Kim Châu, con đã nói sẽ khôi phục lại nhà họ Lâm, sẽ khiến nhà họ Lâm trở lại đỉnh cao, con trai không nói dối, càng không phải là khoe khoang.”

Lâm Mộc cười nhẹ nhàng nói với cha anh.

“Ngày hôm nay, con trai sắp xếp tất cả chuyện này là để toàn bộ doanh nhân ở Kim Châu này được chứng kiến sự trở lại của ba! Bữa tiệc này cũng chính là dành riêng cho ba!”

“Ba, ba lên sân khấu đi.” Lâm Mộc vươn tay, đối mặt với Lâm Đại Sơn dưới sân khấu.

Dưới sân khấu.

“Lâm Mộc, con trai của tôi…”

Mặc dù Lâm Đại Sơn rất mạnh mẽ, nhưng sau khi nghe những lời của Lâm Mộc, ông không nhịn được bật khóc, giọng nói run run.

Ông cảm động và cũng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm, nhưng nhiều hơn chính là sự tự trách và tội lỗi.

Bởi vì Lâm Đại Sơn biết ngay từ khi Lâm Mộc trở về, anh đã bày tỏ quyết tâm khôi phục lại nhà họ Lâm, ông đã mắng Lâm Mộc là không biết tự lượng sức, cho rằng Lâm Mộc là đồ vô dụng.

Lúc này, ông mới chợt nhận ra con trai mình không hề khoe khoang hay nói dối gì cả, Lâm Mộc âm thầm làm việc để khôi phục nhà họ Lâm mà ông không hề hay biết!

Nhưng ông lại không giúp được Lâm Mộc chuyện gì cả, để cho Lâm Mộc một mình gánh vác mọi chuyện!

Mẹ và em gái anh cũng khóc nức nở vì xúc động!

“Lâm Đại Sơn, con trai của cậu đã chuẩn bị cả một sân khấu lớn như vậy cho cậu rồi, mau lên sân khấu đi.” Ông cụ Trần ngồi bên cạnh nói.

“Được! Được!”

Lâm Đại Sơn lau nước mắt, nhìn Lâm Mộc đang cao ngạo đứng thẳng ở trên sân khấu.

Giờ phút này ông đã nhận ra con trai mình không còn là một thằng nhóc vô dụng chỉ biết ăn chơi đua đòi nữa rồi.

Con trai ông đã hiểu chuyện hơn rồi…

Lâm Đại Sơn nhanh chóng đứng dậy đi về phía sân khấu.

Trên sân khấu.

Lâm Đại Sơn đi tới trước mặt Lâm Mộc, dưới sân khấu cũng yên tĩnh hơn, mọi người đều im lặng nhìn lên sân khấu.

“Ba, con muốn nói xin lỗi với ba, trước kia con không có hoài bão, nên đã để cha thất vọng nhiều năm như vậy.” Lâm Mộc cúi đầu xin lỗi cha mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK