Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 616

“Được rồi, tôi sẽ đưa cho anh một triệu, ông sẽ đưa cho tôi một chiếc SUV với tính năng tốt nhất.” Lâm Mộc cũng trực tiếp nói rõ quan điểm của anh.

Ông chủ nghe được một triệu thì trở nên rất vui vẻ, ở thành phố này hiếm có khi nào kinh doanh được giá cao như thế này.

Mặc dù bây giờ là loạn thế nhưng không có nghĩa là tiền bạc trở nên vô dụng.

Vì vậy, ông chủ đã chọn ra một chiếc xe cho Lâm Mộc, một chiếc SUV cũ tốt nhất trong cửa hàng.

Sau khi Lâm Mộc chuyển tiền cho ông ta qua điện thoại, anh đã thành công lấy được chìa khóa xe.

Lâm Mộc cũng xin ông chủ một ít thức ăn và nước uống.

Dù sao thì mấy người bọn họ từ hôm qua đến nay vẫn chưa có ăn uống, đi lâu như vậy, mấy người Trần Uyển Nhi chắc chắn đã rất đói rồi.

Ông chủ vừa nhận được một triệu, tâm tình rất tốt nên đã lấy một ít nước, một ít bánh mì đưa cho Lâm Mộc.

Sau đó ông chủ mở cửa cửa hàng và yêu cầu Lâm Mộc lái xe ra ngoài.

Mang theo Trần Uyển Nhi, Lâm Lê và Tiểu Vi, bọn họ nhanh chóng rời khỏi thành phố nhỏ.

Đây là ranh giới Giang Nam, Lâm Mộc cũng không định đi cao tốc nữa mà bật điều hướng, chuẩn bị đi đường quốc lộ đến Đạo quán Ngọa Long.

Dù trên đường đi có những xáo trộn, tuy không quá suôn sẻ nhưng Lâm Mộc cũng đã giải quyết thành công những rắc rối đó.

Trên đường.

“Lâm Mộc, anh đưa chúng tôi đi đâu vậy?” Trần Uyển Nhi tò mò hỏi.

“Đưa mọi người đến chỗ của sư phụ tôi, ở đó sẽ an toàn.” Lâm Mộc nói.

“Tới chỗ của sư phụ anh?”

Trần Uyển Nhi hai mắt sáng lên: “Vậy anh có thể tiến cử giúp tôi không, tôi cũng sẽ bái sư phụ anh làm sư phụ, cùng anh học tập tu hành!”

Mặc dù đã lâu như vậy rồi nhưng Trần Uyển Nhi vẫn rất quan tâm đến vấn đề này.

Đặc biệt là bây giờ đại nạn bùng phát, Trần Uyển Nhi lại càng muốn tu hành hơn nữa, bởi vì trong thế giới hỗn loạn này, sức mạnh quan trọng hơn của cải rất nhiều.

“Sư phụ của tôi không dễ dàng tiếp nhận đồ đệ đâu, đến lúc đó tôi sẽ giới thiệu co với sư phụ, về phần ông ấy có nhận cô hay không thì tôi không thể nói trước được.” Lâm Mộc nói.

“Được rồi!” Một nụ cười hiện lên trên mặt Trần Uyển Nhi, cô rất mong chờ.

Nửa ngày sau, Lâm Mộc dẫn theo ba người con gái thành công đến Đạo quán Ngọa Long!

“Anh Nguyên!”

A Bính đang ở trong sân Đạo quán, nhìn thấy Lâm Mộc đi vào, cậu ta vội vàng chào hỏi.

“Anh Nguyên, lần này anh đi Thân Giang, đưng xá xa xôi, chắc là dọc đường đi cũng không phải dễ dàng, đúng không?” A Bính hỏi

“Đúng là đã gặp phải một số rắc rối.” Lâm Mộc thở dài.

“Anh Nguyên, có thể thuận lợi trở về là tốt rồi, ở đây thật sự rất an toàn.” A Bính cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK