Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 462

“Vị tiên sinh này, chính anh nói muốn uống cùng tôi, lẽ nào anh hối hận rồi sao?” Người đàn ông trẻ cười khinh miệt.

“Được, tôi uống cùng anh, khỏi cần dùng ly, trực tiếp uống bằng chai luôn nhé.”

Lâm Mộc cầm một chai rượu ngoại cao cấp uống một hơi cạn sạch, giống như uống nước lã.

Người đàn ông trẻ nhìn mà giật thót.

“Đến lượt anh rồi đấy!” Lâm Mộc đặt chai rượu rỗng xuống, nhìn anh ta.

“Thần kinh!” Người đàn ông trẻ quăng lại một câu rồi dứt khoát rời đi.

Lâm Mộc không ngăn anh ta lại, dù sao anh chỉ muốn đuổi anh ta đi thôi.

“Lâm Mộc, anh… anh uống cạn một chai rượu rồi sao? Anh… anh có say không đó?” Trần Uyển Nhi kinh ngạc nhìn Lâm Mộc.

Lâm Mộc toét miệng cười: “Yên tâm, uống mấy chục chai cũng không say được, nếu anh ta một mực muốn uống cùng tôi thì người xui xẻo chính là anh ta.”

Hoàng hôn buông xuống, Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi lại ra boong tàu.

“Đây vẫn là lần đầu tôi ngắm mặt trời lặn trên biển đó, đẹp quá!” Trần Uyển Nhi nhoài người lên lan can, ánh mắt hướng về đại dương bao la.

“Uyển Nhi, cô nhìn bên kia đi.” Lâm Mộc chỉ tay về một phía.

Đó là một chiếc thuyền nhỏ được thả từ mạn Du thuyền và nhanh chóng rời khỏi Du thuyền, trên thuyền nhỏ có ba người.

Lâm Mộc vừa liếc mắt đã nhận ra một trong ba người kia, chính là Người đàn ông trẻ bắt chuyện với Trần Uyển Nhi tới hai lần khi trước.

Khi Lâm Mộc thấy ba người kia, chiếc thuyền nhỏ đã đi được một quãng xa.

“Kỳ lạ, đang yên đang lành sao họ lại rời Du thuyền xuống thuyền cứu hộ nhỉ?” Trần Uyển Nhi hồ nghi hỏi.

“Bất thường quá!” Lâm Mộc chau mày.

Chuyện bất thường dĩ nhiên có điều mờ ám, trong lòng Lâm Mộc chợt dâng lên dự cảm chẳng lành.

Một giây sau!

Bùm!

Tiếng nổ rền vang truyền tới, vụ nổ kinh hoàng bạo phát, con thuyền lập tức bị nuốt chửng bởi ngọn lửa kinh hoàng như một cơn sóng lớn.

“Cẩn thận.” Lâm Mộc kinh hãi mở to hai mắt, nhanh chóng ôm lấy Trần Uyển Nhi.

Khoảnh khắc tiếp theo, hai người như bị nuốt chửng bởi sóng xung kích và khói lửa.

3 người trên con thuyền cứu hộ kia quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khói lửa ngập ngụa, ráng chiều trên mặt biển bao la càng thêm đỏ ối.

Một đám mây hình nấm khổng lồ bay lên bầu trời.

Du thuyền nổ tung thành trăm mảnh!

“Ai mà sống sót thoát được vụ nổ lớn như này!” Ba người trên tàu cứu hộ nở nụ cười.

“Báo cho cấp trên, nhiệm vụ đã hoàn thành!” Người đàn ông trẻ kia ra lệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK