Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 622

“Một trăm ba mươi tuổi? Đúng là không ngờ mà.” Lâm Mộc cười nói.

Tuy tóc Sư phụ đã bạc nhưng tinh thần của người vẫn rất tốt!

Sư phụ nhiều tuổi như vậy, có nghĩa là người đã sống gần hai thế kỷ rồi sao?

“Chủ nhân, vậy sau Kết Đan Cảnh thì còn có Cảnh Giới gì nữa vậy ạ?” Lâm Mộc lại hỏi.

Lâm Mộc tò mò rất nhiều chuyện, dù sao anh cũng không biết về những chuyện này.

Sư phụ nói: “Sau Kết Đan Cảnh là Thiên Cương Cảnh, Minh chủ của Liên Minh Tu Hành Giả đang ở cảnh giới này. Sau khi đạt tới Cảnh Giới này, thậm chí có thể bay trên bầu trời trong một khoảng thời gian nhất định. ”

“Về phần Cảnh Giới sau nữa thì cũng chỉ tồn tại trong lịch sử, ở thời đại công pháp sắp bị tiêu diệt này cũng không có người đạt tới.”

Sau khi nghe xong lời này, anh cũng hiểu rõ hơn về các Cảnh Giới phía sau.

Đồng thời, Lâm Mộc cũng rất khao khát được bay trên bầu trời,sẽ có cảm giác gì nhỉ!

Là một người tu hành, đương nhiên Lâm Mộc luôn khao khát có sức mạnh và khả năng lớn hơn!

Nhất là bây giờ khi tai họa đã ập đến, với thực lực hiện tại của Lâm Mộc thì cũng không thể thay đổi được gì cả.

Chỉ còn cách trở nên mạnh mẽ hơn thì mới có thể thay đổi cục diện này!

“Đúng rồi sư phụ, hơn một tháng nay bên ngoài kia thế nào rồi ạ?” Lâm Mộc hỏi.

“Con hãy hỏi sư huynh của con đi, nó hiểu rõ hơn.” Sư phụ nói.

“Vâng.” Lâm Mộc gật đầu.

Sư phụ xua tay: “Đồ nhi, khi con đã bước chân vào Linh Phách Cảnh, thì từ bây giờ con sẽ phải xuất môn, hãy gia nhập Liên Minh Tu Hành Giả đi, liên hệ với sư huynh của con để nó sắp xếp cho con, thực lực của con hoàn toàn đủ để gia nhập Liên Minh Tu Hành Giả. Đó là bước đầu để con thỏa thích phát huy thực lực của mình. ”

“Con đường phía trước của con sẽ đầy chông gai, nhưng đó cũng là cơ hội để con tiến bộ hơn nữa!”

“Sư phụ chỉ dẫn con vào cửa, còn sau này phải phụ thuộc vào chính con rồi. Làm chủ con đường của mình, tương lai con có thể đi được bao xa cũng tùy thuộc vào bản thân con.”

Lâm Mộc hành lễ: “Đồ nhi nghe lời dạy bảo của sư phụ!”

“Mặc dù con đã xuất môn rồi, nhưng nếu con thật sự gặp phải khó khăn không thể vượt qua, con có thể nói với ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp con, ta vẫn luôn là sư phụ của con, mau đi đi.”

Nói xong Sư phụ liền nhắm mắt lại.

Sau khi Lâm Mộc cúi đầu lần nữa rồi xoay người rời khỏi võ đường.

Sau khi rời khỏi võ đường, Lâm Mộc đi đến chào hỏi ba mẹ mình.

“Ba, mẹ, em gái, con sẽ rời khỏi đạo quán, mọi người cứ yên tâm ở đạo quán này, có sư phụ ở đây, mọi người sẽ được an toàn.” Lâm Mộc cười nói.

“Mộc Nhi, hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, con không nên đi ra ngoài.” Mẹ anh lo lắng.

“Mẹ, con là một người tu hành, bây giờ tai họa ập đến, với tư cách là người tu hành thì con cũng nên có trách nhiệm.” Lâm Mộc nghiêm túc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK