Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 252

“Liên quan gì tới anh? Đừng có nhúng mũi vào chuyện của tôi.” Lương Siêu trừng mắt đầy cảnh cáo với Lâm Mộc.

Tên giám đốc đứng bên cũng mau mắn nói: “Lương thiếu gia, tối qua chính thằng nhóc này giở trò, bắt ép Thẩm Tịch Dương đi cùng cậu ta, không phải Thẩm Tịch Dương cố ý rời khỏi quán bar đâu.”

Lời này vừa thốt ra, Lương Siêu liền nổi đóa: “Hóa ra chính anh làm loạn à! Anh dám nhúng tay vào chuyện của tôi cơ đấy, anh có biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không?”

Thẩm Tịch Dương cuống quýt lên trước, chặn trước mặt Lâm Mộc nói: “Lương thiếu gia, tối qua tự tôi uống say rồi đòi rời đi, không liên quan tới cậu ấy.”

Thẩm Tịch Dương biết Lương Siêu là con nhà giàu, lỡ như anh ta nhắm mũi dùi vào Lâm Mộc thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

“Thẩm Tịch Dương, Lương Siêu tôi chẳng phải người nhỏ mọn, được, nể mặt em tôi sẽ không so đo với anh ta.” Lương Siêu tỏ vẻ hào phóng.

Sau đó anh ta nhìn Lâm Mộc: “Anh muốn đi cùng đúng không? Nể mặt Thẩm Tịch Dương tôi thỏa mãn mong muốn được trải đời của anh.”

Vừa hay Lương Siêu có thể nhân cơ hội này cho Lâm Mộc nhìn rõ thân phận và năng lực của anh ta.

Sau đó Lương Siêu quay người kéo cửa ghế phụ chiếc Porsche 911 của mình.

“Thẩm Tịch Dương, em lên xe đi.” Lương Siêu ga lăng làm động tác mời ngồi.

“Chị Dương Dương, ngồi xe của em đi.” Lâm Mộc cũng kéo cửa chiếc Jetta.

“Ừm.” Thẩm Tịch Dương cười với Lâm Mộc, sau đó ngồi vào Jetta.

Lương Siêu nhìn một màn này, tức giận tím tái mặt mày.

Thẩm Tịch Dương không ngồi chiếc Porsche 911 của anh ta mà lại nguyện ý ngồi con Jetta rách nát kia ư?

“Lương thiếu gia, anh đi trước dẫn đường nhé, xe của tôi sẽ chạy phía sau.” Lâm Mộc quăng lại một câu rồi ngồi vào ghế lái.

“Muốn đấu với tôi ư, anh còn non lắm!” Lương Siêu sa sầm mặt ngồi vào chiếc Porsche 911.

Chiếc Porsche 911 phóng vút ra đường chính.

Lâm Mộc cũng nhanh chóng bám theo sau.

Trong buồng xe.

“Lâm Mộc, em đối đầu với Lương Siêu như này, lỡ như anh ta ghi thù em rồi sau này gây phiền phức cho em thì sao, tập đoàn Hoằng Kiến của nhà anh ta có năng lực không nhỏ ở đất Ninh Đô, còn chúng ta chỉ là người dân thấp cổ bé họng.” Thẩm Tịch Dương lo lắng nói.

Lâm Mộc cười: “Yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu, hồi nãy anh ta vừa hứa hẹn tham gia buổi ký tặng xong sẽ về công ty ký hợp đồng mà, vậy em sẽ tháp tùng chị cả chặng đường cho đến khi ký xong hợp đồng mới thôi.”

“Lâm Mộc, cảm ơn em.” Thẩm Tịch Dương cúi đầu nói nhỏ.

“Chị Dương Dương, cảm ơn gì chứ, hồi bé chị luôn bảo vệ em, giờ có thể bảo vệ được chị em rất vui đấy.” Lâm Mộc mỉm cười nói.

Chừng nửa tiếng sau, hai chiếc xe dừng trước cổng khách sạn Kim Loan.

Khách sạn lộng lẫy sang trọng này chính là nơi nhà văn nữ Thiên Hương tổ chức buổi ký tặng ngày hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK