Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 342

“Dạ.” Lâm Mộc lập tức lấy một nhành thực vật ra khỏi túi.

“Ồ… Đây là.. là Hàn Băng Linh Chi.” Nhìn thấy loài thực vật này, hai mắt Sư phụ ánh lên vẻ kinh ngạc.

Sư phụ lập tức hỏi dồn: “Hàn Băng Linh Chi này cực kỳ chân quý trong thế giới hiện đại ngày nay, hơn nữa loài thực vật này có Khí Hàn Sát cực mạnh, không dễ chạm vào, sao con lấy được nó?”

“Sư phụ, mấy ngày trước con đến tỉnh Dương Hà rồi lấy được.”

Sau đó Lâm Mộc kể Sư phụ nghe chuyện phát sinh ở tỉnh Dương Hà, bao gồm chuyện ở Hồ Thiên Sát, giao đấu cướp tài nguyên với Thanh Thương Phái, Chí Tôn Tích có thể chống lại Khí Hàn Sát, phát hiện ra Hàn Băng Linh Chi dưới đáy Hồ Thiên Sát như thế nào.

Đương nhiên Lâm Mộc không có gì phải giấu giếm Sư phụ của anh cả.

“Nhóc con này, to gan lớn mật ghê nhỉ, dám chạy tới tận Hồ Thiên Sát cướp tài nguyên với Thanh Thương Phái.” Sư phụ nhịn không được cảm khái.

“Sư phụ, con làm vậy… người không trách tội con chứ?” Lâm Mộc nói.

Sư phụ cười vuốt râu: “Trách con cái gì? Thời đại công pháp sắp lụi tàn này, tài nguyên vô cùng ít, tài nguyên chân quý càng hiếm có khó tìm, con không tranh giành sao mà trưởng thành được? Cướp được là bản lĩnh của con.”

“Còn về Thanh Thương Phái, đắc tội thì đắc tội thôi, đâu có gì ghê gớm.”

Lâm Mộc cười khan: “Đúng rồi Sư phụ, còn một chuyện con quên không kể với người, khi giao đấu với Trưởng lão Thanh Thương Phái, con cố tình làm rớt lệnh bài của Trưởng lão Tuyết Sơn Phái để giá họa cho họ.”

Sư phụ cười: “Ồ! Haha! Thằng nhóc con cũng xấu xa lắm đấy!”

“Dù sao Tuyết Sơn Phái cũng là kẻ thù của con, con làm vậy không thấy áy náy gì.” Lâm Mộc toét miệng cười.

“Bây giờ tình hình giữa con và Tuyết Sơn Phái như thế nào?” Sư phụ hỏi.

Lần trước Lâm Mộc gọi điện nói cho Sư phụ nghe chuyện anh giết một vị Trưởng lão của Tuyết Sơn Phái, cho nên Sư phụ đương nhiên biết giữa anh và Tuyết Sơn Phái có ân oán.

“Tối qua con bị một Trưởng lão Linh Ý Cảnh đỉnh phong của Tuyết Sơn Phái chặn ngay ở cổng nhà, có điều con đã tiêu diệt ông ta rồi, khi trước con ăn một chút Hàn Băng Linh Chi ở Hồ Thiên Sát, tu vi đã lên đến Linh Ý Cảnh trung kỳ, kết hợp với thôi động Chí Tôn Tích, dùng toàn lực để giao đấu thì có thể miễn cưỡng đánh bại vị Trưởng lão Linh Ý Cảnh đỉnh phong này.” Lâm Mộc nói.

Hồi nãy khi kể Sư phụ nghe chuyện ở Hồ Thiên Sát, Lâm Mộc đã nói chi tiết quá trình anh tiến lên Linh Ý Cảnh trung kỳ.

“Nói vậy thì hai vị Trưởng lão của Tuyết Sơn Phái đều tiêu tùng trong tay con rồi, Tuyết Sơn Phái tổn thất không nhỏ đâu.” Sư phụ cảm khái.

“Ai bảo họ tới giết con, đối đầu với con thì phải chịu tổn thất và trả giá.” Lâm Mộc nói.

“Con lên Linh Ý Cảnh trung kỳ nhanh như vậy quả thực nằm ngoài dự đoán của ta.” Sư phụ khen ngợi.

Lâm Mộc toét miệng cười: “Chủ yếu do con phục dùng Hàn Băng Linh Chi, con phát hiện ra so với từng bước tu luyện, việc tranh cướp tài nguyên giúp tăng cảnh giới nhanh hơn nhiều!”

Sư phụ gật đầu: “Dĩ nhiên rồi, có điều tranh đoạt tài nguyên là chuyện nguy hiểm tới tính mạng, cũng yêu cầu thực lực cao, tu sĩ thông thường nào có bản lĩnh mà tranh đoạt tài nguyên. ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK