Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 521

Thẩm Trạch Thiên nói: “Cũng không hẳn. Hạn chế cho Linh Phách Cảnh vào thành phố là thỏa thuận ký kết giữa tất cả các Ẩn Môn và Liên Minh Tu Hành Giả.”

“Trong bản thỏa thuận có chỗ hạn chế, nhưng cũng có chỗ có lợi. Những thế lực Ẩn Môn này đều được người trên công nhận, sẽ không bị coi là thế lực phi pháp.”

“Vị trí môn phái của bọn họ cũng sẽ được bảo vệ và cũng sẽ không bị khai thác.”

Nghe xong lời này, Lâm Mộc chợt hiểu ra.

Núi tuyết Tịch Lĩnh nơi Tuyết Sơn Phái ở cũng từng có một số phú hào ở Giang Nam muốn khai thác nhưng cuối cùng cũng không thành.

Lúc này Lâm Mộc mới hiểu ra là tại sao.

Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: “Về phần người tu luyện Tán Tu thì căn bản không thể đạt được Linh Phách Cảnh, cho nên không cần lo lắng về vấn đề này.”

“Đương nhiên, điều này không có nghĩa là người tu luyện Tán Tu không bị trừng phạt. Nếu tu sĩ phạm tội và bị bắt được, cuối cùng sẽ giao cho Liên Minh Tu Hành Giả bọn anh xử lý.”

Lâm Mộc thầm nghĩ mỗi lần hành động luôn phải tìm người xử lý đống hỗn độn, nên cũng không có vấn đề gì cả.

“Đúng rồi Tiểu sư đệ, sư phụ bảo cậu đưa cái gì cho anh vậy?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.

“Mải hỏi chuyện nên suýt quên mất chuyện chính.” Lâm Mộc lúng túng cười.

Sau đó Lâm Mộc lật bàn tay lại, lấy trong nhẫn chứa đồ ra một khẩu súng lục đặc biệt.

“Chính là thứ này, là một khẩu súng rất đặc biệt, sư phụ bảo em đưa cho sư huynh.”

Lâm Mộc nói xong liền đưa súng cho Thẩm Trạch Thiên.

Lúc này Lâm Mộc mới đột nhiên hiểu được vì sao sư phụ lại bảo anh giao thứ này cho sư huynh rồi.

Anh ấy là người của Liên Minh Tu Hành Giả.

“Khẩu súng này…”

Thẩm Trạch Thiên nhận lấy khẩu súng, sau khi nghiên cứu một lúc thì vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

“Sư đệ, sao cậu lại có được khẩu súng này vậy?” Thẩm Trạch Thiên ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc.

“Trước đây em đã tiêu diệt một tổ chức có tên là Khô Lâu Hội ở Thân Giang, sau đó em lấy khẩu súng này từ tên phân hội trưởng của Khô Lâu Hội. “, Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc nói tiếp: “Lúc đó ông ta cầm khẩu súng này bắn em, thế nhưng lại bắn ra một tia sáng có uy lực kinh người, nếu tu vi dưới Linh Ý Cảnh thì chắc chắn sẽ bị giết!”

“Dường như khẩu súng này có thể phát hiện ra người sử dụng nó, người không bị ràng buộc bởi nó thì chắc chắn sẽ không thể sử dụng.” Lâm Mộc nói.

“Đây là lần đầu tiên Liên Minh Tu Hành Giả bọn anh thấy được thứ này. Đúng là thú vị! Anh sẽ thu lại sau đó đưa cho Liên Minh Tu Hành Giả nghiên cứu.” Thẩm Trạch Thiên nói.

“Sư huynh, Khô Lâu Hội chắc là thế lực ngoại lai, sao bọn họ lại chạy đến chỗ bọn này vậy?” Lâm Mộc hoài nghi.

“Có nhiều chuyện khá phức tạp nên bọn anh cũng chỉ biết một phần nhỏ. Hơn nữa đây lại là cơ mật được bảo mật rất kĩ càng, có nhiều cơ mật anh cũng không biết, còn chuyện ta biết thì cũng không thể tùy ý tiết lộ được.” Trạch Thiên giải thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK