Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 295

“Chị Dương Dương, em tới muộn rồi, thằng súc sinh Lương Siêu đó không làm gì chị chứ?” Lâm Mộc bước tới, vội vàng kéo tay Thẩm Tịch Dương, hai mắt đỏ hoe.

“Lâm Mộc, không rõ tại sao Mai Tổng của Tập đoàn Thiên Lực lại tới cứu chị, ông ấy đến kịp thời, nếu chậm chút nữa thì… thì..” Thẩm Tịch Dương nói đến câu cuối, nước mắt đã trào mi.

Lâm Mộc nghe tới đây, lập tức thở hắt ra một hơi, hòn đá đè nặng trong tim mới miễn cưỡng vơi bớt sức nặng.

Thẩm Tịch Dương khẩn thiết nói: “Lâm Mộc, em mau đi đi, lần này to chuyện quá rồi, em không thể giải quyết được đâu.” Đương nhiên Thẩm Tịch Dương lo lắng làm liên lụy tới Lâm Mộc.

“Chị Dương Dương cứ yên tâm, hôm nay chị phải chịu ấm ức gì, em sẽ bắt bọn chúng đền tội gấp trăm vạn lần!” Lâm Mộc nói giọng sắc bén.

Lâm Mộc quay người nhìn Mai Tổng “Mai Tổng, cảm ơn ông đã kịp thời đến cứu người, tôi sẽ ghi lòng tạc dạ chuyện này. ”

“Lâm cao nhân quá khách sáo rồi, nếu anh đã dặn dò hành động thật nhanh thì tôi đương nhiên không dám chậm trễ nửa giây.”

Mai Tổng cúi người, cười đáp.

Lâm Mộc dặn dò ư?

Thẩm Tịch Dương nghe đoạn đối thoại của hai người họ, trong đầu cô ấy ‘ầm’ một tiếng, cả người như chết lặng.

Theo như lời nói ban nãy của Mai Tổng, ông ấy nhận lệnh của Lâm Mộc nên vội tới cứu cô ấy sao? Người bạn trai mà Mai Tổng nhắc tới lẽ nào chính là Lâm Mộc?

Nói vậy thì, chuyện hợp tác giữa công ty quảng cáo Thịnh Mỹ và Tập đoàn Thiên Lực khi trước cũng do Lâm Mộc sắp đặt ư?

Các mắt xích xâu chuỗi lại khiến lòng Thẩm Tịch Dương cuồn cuộn sóng to gió lớn.

Có nằm mơ Thẩm Tịch Dương cũng chẳng ngờ được, chính Lâm Mộc đứng sau sắp xếp tất cả mọi chuyện!

Hóa ra vị thần lặng lẽ bảo vệ cô ấy mấy ngày này chính là Lâm Mộc!

Đám người đứng trong phòng nghe tới đây mới vỡ lẽ, hóa ra người đàn ông trẻ bỗng dưng xuất hiện này có mối quan hệ với Mai Tổng.

“Thằng nhóc, mày không nghe thấy lời tao nói hồi nãy sao?” Kiền Nhị Gia thuận tay vớ bình hoa bên cạnh, nộ khí ngút trời lao về phía Lâm Mộc.

Hồi nãy Lâm Mộc mới tới đã ra tay đánh người của ông ta, lúc ông ta quát mắng anh lại hoàn toàn ngó lơ, đương nhiên Kiền Nhị Gia không kiềm nổi cơn giận rồi!

Khi trước Mai Tổng không thèm nể mặt Kiền Nhị Gia, ông ta đã khó chịu lắm rồi, giờ lại thêm một thằng nhóc chui từ xó xỉnh nào không rõ, nhưng nhóc này dám đắc tội với ông ta, thế này thì ông ta biết giấu mặt mũi vào đâu?

Bốp!

Lúc Kiền Nhị Gia giơ cao bình hoa lao tới trước mặt Lâm Mộc, Lâm Mộc không nói hai lời, dứt khoát giáng cho ông ta một cái bạt tai, mạnh tới độ Kiền Nhị Gia bay văng đi rồi nện mạnh xuống nền nhà.

Đám người trong phòng nhìn mà sợ đứng tim.

Đây là Kiền Nhị Gia tiếng tăm vang dội của Ninh Đô đấy nha, vậy mà thằng nhóc này dám ra tay đánh người?

Phải to gan lớn mật đến dường nào chứ?

Đến Thẩm Tịch Dương cũng vô cùng kinh sợ, Lâm Mộc làm vậy có gây ra chuyện lớn không đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK