Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 588

Có tám người cầm đèn pin chạy ra ngoài kiểm tra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bọn họ không hề hay biết tin tức về dị tượng này trên báo đài.

“Đây là gì thế?” Đám người chạy đến nơi phát ra tiếng động lớn thì phát hiện ra phía trước có một cái hố sâu, đất xung quanh đều bị cháy xém.

“Á á á!” Một Người đàn ông trung niên đang hút thuốc bỗng thét lên thảm thiết, da ông ta bỗng đỏ rần, đến đồng tử cũng biến thành đỏ ngầu.

“Lý đại ca!” Đám người đứng cạnh nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ đứng tim.

Giây tiếp theo, vài người trong đó cũng xảy ra tình trạng thay đổi tương tự.

Nhưng làn da của họ nhanh chóng khôi phục lại màu da bình thường, chỉ có đồng tử là đỏ ngầu.

Trong tám người này có đến ba người bị biến đổi màu mắt.

“Lý đại ca, chuyện gì thế này?” Một người không bị biến dạng gì vội bước tới trước mặt Lý đại ca để kiểm tra mắt ông ta.

“Đừng chạm vào tôi.” Người tên Lý đại ca vốn hiền lành nhút nhát ngày thường bỗng trở nên cáu kỉnh, đẩy mạnh người hỏi một cái.

Người kia bay mạnh về sau, đầu nện cái ‘bốp’ vào tảng đá lớn, sau gáy lập tức túa máu tươi, cả người nằm bất động dưới đất.

“Lý đại ca. … ông … ông giết người rồi.”

“Mau gọi điện báo cảnh sát.”

Năm người không bị biến dạng kia sợ khiếp vía, lập tức lấy di động ra toan gọi báo cảnh sát.

“Các người dám!” Lý đại ca như mất hết lý trí, hai mắt càng đỏ hơn, nhào tới đám người kia.

Kim Châu, trong nhà Lâm Mộc.

“Cốc cốc.” Trời mới hửng sáng, bên ngoài đã truyền tới tiếng gõ cửa dồn dập khiến Lâm Mộc choàng tỉnh.

“Mộc Nhi!” Hồng Tuyết Lệ gọi.

“Con đến đây.” Lâm Mộc lập tức đứng dậy.

Ngày thường anh tu luyện trên lầu, ba mẹ không bao giờ đến quấy rầy, huống chi hôm nay trời còn chưa sáng hẳn, sao mẹ anh gấp gáp vậy?

Lòng anh thoáng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi?

Sau khi cửa phòng mở ra.

“Mẹ, có chuyện gì thế ạ?” Lâm Mộc cuống quýt hỏi.

“Bằng Gia chờ con dưới lầu, ông ta nói có chuyện vô cùng cấp bách nhưng không gọi điện thoại cho con được.” Hồng Tuyết Lệ nói.

“Vâng, con xuống lầu ngay đây.”

Lâm Mộc luôn tắt điện thoại trong lúc lĩnh hội cảnh giới, nhất là khoảng thời gian này, lỡ như điện thoại gọi đến quấy rầy ngay lúc anh đang tiến vào trạng thái chuẩn bị đột phá đại bình cảnh, phiền phức có thể nói là không nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK