Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 493

“Điền Ca, mày…xảy ra chuyện gì vậy?” Hai người áo đen cũng sửng sốt khi nhìn thấy vết thương trên người Điền Văn Hạo.

Điền Văn Hạo sốt sắng nói: “Là…là anh ta làm, anh ta tên Lâm Mộc! Là mục tiêu đánh bom du thuyền hai ngày trước, nhưng anh ta vẫn chưa chết!”

Hai người áo đen nghe xong đều giật mình, bọn họ định lấy vũ khí ở trong eo ra.

Thấy vậy, Lâm Mộc cũng nhanh chóng vung tay lên.

Xẹt xẹt!

Hai đường sáng xẹt qua làm hai người áo đen chết ngay tại chỗ.

Khô Lâu hội này có thể làm nổ tung cả chiếc du thuyền và lấy đi bao nhiêu mạng người vô tội trên du thuyền. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để anh biết được rằng tổ chức này vô cùng xấu xa và tàn độc.

Vì vậy Lâm Mộc cũng ra tay không chút lưu tình.

Hôm nay Lâm Mộc đến đây để báo thù.

“Đây đây…”

Điền Văn Hạo nhìn thấy Lâm Mộc chỉ mới vung tay đã giết hai người bọn họ, sắc mặt anh ta cũng trở nên tái nhợt.

“Điền Văn Hạo, nếu mày muốn sống lâu hơn nữa thì đừng nói nhảm nữa, trực tiếp đưa tao đến gặp phân hội trưởng của mày đi!” Lâm Mộc cõng anh ta đi tiếp vào bên trong.

Nhưng Lâm Mộc còn chưa đi được bao xa thì tiếng chuông báo động trong xưởng đã lập tức kêu lên, đèn trong xưởng cũng được bật sáng!

“Bị phát hiện rồi sao?” Lâm Mộc nheo mắt lại.

Ngay lập tức, mười mấy tên cầm súng trường lao ra rồi vây quanh hai người.

“Trang bị đầy đủ vậy sao?” Lâm Mộc nhìn nhóm người đó.

Tất cả súng trong tay họ đều có ống giảm thanh.

“Đừng bắn, là tao!” Điền Văn Hạo kinh hãi.

Lúc này, một người đàn ông đầu trọc bước ra từ trong xưởng sửa chữa.

Người đàn ông đầu trọc này khoảng chừng bốn mươi năm mươi tuổi, ông ta bước ra đã mang đến cho anh một cảm giác u ám.

“Phân hội trưởng! Cứu tôi với!” Điền Văn Hạo vừa nhìn thấy người đàn ông đầu trọc thì liền kêu một tiếng.

“Ông là hội trưởng của Khô Lâu hội chi nhánh ở Thân Giang sao?” Lâm Mộc nhìn tên đầu trọc kia rồi hỏi.

“Mày là Lâm Mộc sao? Mạng mày cũng lớn lắm đấy, đã làm đến vậy rồi mà vẫn không giết được mày!” tên đầu trọc nhìn Lâm Mộc.

Nếu Theo như kế hoạch ban đầu, Lâm Mộc ắt phải chết.

“Nói như vậy mà ông đã thừa nhận vụ án trên du thuyền là do ông làm rồi sao?” Lâm Mộc híp mắt.

“Mày đã điều tra đến tận đây rồi còn phải hỏi nữa sao, hôm nay là do mày tự vác xác đến đây nên tao đành phải giết mày một lần nữa thôi!”

“Bắn!”

Gã đầu hói xua tay ra lệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK