Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 551

“Nếu Chung Hào dừng việc tấn công em và người thân của em nhằm trả thù thì tất nhiên em cũng sẽ không đụng đến ông ta nữa. Nhưng nếu ông ta dám đụng đến người thân của em thì chắc chắn em sẽ khiến ông ta phải hối hận.” – Lâm Mộc nghiêm túc nói.

“Ừ, vậy bây giờ anh sẽ liên hệ với minh chủ Thân Giang chào hỏi mấy câu, tiện thể bảo ông ta đi nói chuyện với Chung Hào trước đã. Có một số việc không thể chỉ dựa vào nắm đấm đề giải quyết, có thể thương lượng hòa giải vẫn là tốt nhất, cậu thấy có đúng không?”

“Dạ, em nghe anh.” – Lâm Mộc đáp.

Trên lầu, bên trong phòng làm việc của Phàm Thiệu minh chủ.

Phàm Thiệu đang trò chuyện với phó minh chủ.

“Nhắc mới nhớ, Lâm Mộc kia thật khiến người khác tò mò, cậu ta không có môn phái dẫn dắt vậy mà có thể đạt tới Linh Ý Cảnh trung kỳ hơn nữa lại còn có thể đánh bại được cả Linh Ý Cảnh đỉnh phong.” – Phàm Thiệu nói.

Phó minh chủ gật đầu: “Theo tôi thấy, cậu ta quả thật không đơn giản.”

Ngay lúc này, điện thoại trên bàn làm việc reo lên, Phàm Thiệu liếc nhìn, đây là cuộc gọi từ lễ tân ở lầu một.

Phàm Thiệu nhận điện thoại.

Lễ tân nói: “Phàm minh chủ, có một người tu hành họ Uông tới, ông ta nói mình đại diện cho phía Chung Hào, tới đây để tìm hiểu việc xử lý Lâm Mộc đã tiến triển đến đâu, ông ta nói muốn gặp ngài.”

“Để cho ông ta lên đây.” – Sau khi Phàm Thiệu trả lời liền cúp điện thoại.

Cuộc gọi này vừa mới kết thúc thì tiếng chuông điện thoại lại lần nữa vang lên.

Phàm Thiệu nhìn, đây là số từ văn phòng làm việc của trụ sở chính.

“Alo” – Phàm Thiệu vội vàng bắt máy.

“Phàm minh chủ, tôi là thanh tra bên tổng bộ Liên minh Tu Hành Giả, Thẩm Trạch Thiên đây.” – Giọng nói từ đầu bên kia điện thoại truyền đến.

“Thanh tra Thẩm, không biết ngài có chỉ thị gì ạ?” – Phàm minh chủ đứng dậy, trên mặt nở nụ cười.

“Sư đệ tôi, Lâm Mộc bị nhốt ở chỗ các ông đúng không? Cậu ấy có kể lại cho tôi, tôi hiểu vì sao các ông làm vậy, cho nên đã khuyên nhủ cậu ấy rồi. Lâm Mộc cũng khẳng định sẽ không đối phó Chung Hào nữa, vậy nên các ông không cần giam cậu ấy nữa đâu, mau thả cậu ấy ra đi.” – Thẩm Trạch Thiên nói.

“Ngài…sư đệ của ngài?” – Phàm Thiệu trong lòng chấn động.

Ông ta không ngờ, Lâm Mộc lại có tầng quan hệ sâu như vậy, cậu ta vậy mà lại là tiểu đệ của thanh tra viên bên tổng bộ?

“Thanh tra Thẩm, chuyện này cũng nhỏ thôi, nếu đích thân ngài đã nói vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi sẽ thả người ngay lập tức!” – Phàm minh chủ cười trả lời.

Trong điện thoại Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: “Còn nữa, ông cảnh cáo Chung Hào mấy câu, nói với ông ta, Lâm Mộc đã đạt huy chương Tam đẳng, là công thần của Liên minh Tu Hành Giả, cho nên Chung Hào không được phép dùng bất kì thủ đoạn nào để trả thù Lâm Mộc và gia đình của cậu ấy.”

“Nếu ông ta dám đụng đến công thần của Liên minh Tu Hành Giả thì ông ta chờ gánh hậu quả đi! Ông nhắc trước với Chung Hào như vậy!”

“Dạ dạ dạ” – Phàm Thiệu minh chủ vội vàng trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK