Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 641

Với tình hình như bây giờ, anh hoàn toàn có thể đứng dậy đi ra bằng cách trực tiếp dùng nội lực chống lại sự áp chế.

Nhưng Lâm Mộc lại không làm như vậy!

“Cậu ta đang làm gì vậy?”

“Cậu ta…còn muốn kiên trì sao?”

“Đùa gì vậy chứ, cậu ta ngã xuống đất đã đủ cho thấy thân thể không chịu nổi nữa rồi, còn muốn chống đỡ sao? Điên rồi!”

Cuộc thảo luận ở bên ngoài bỗng trở nên căng thẳng.

Mọi người quan sát một hồi, phát hiện Lâm Mộc thật sự không có biểu hiện sẽ đi ra ngoài.

“Tiểu sư đệ!”

Thẩm Trạch Thiên thấy Lâm Mộc ngã xuống đất nhưng còn chưa đi ra, trong lòng anh đã vô cùng áy náy.

Thanh tra Lỗ nói: “Thanh tra Thẩm, tiểu sư đệ của anh đang làm gì vậy? Cậu ta thành ra như vậy rồi mà còn chưa ra sao? Còn không dùng cả nội lực để áp chế nữa chứ?”

Nghe xong lời này, Thẩm Trạch Thiên liền vội vàng xông vào, muốn đưa Lâm Mộc ra ngoài.

Vì dù sao Lâm Mộc cũng đã ngã xuống rồi!

Trong Nhãn Trấn.

“Tiểu sư đệ, anh đưa cậu ra ngoài!”

Thẩm Trạch Thiên xông tới, đỡ lấy Lâm Mộc chuẩn bị đi ra ngoài.

“Sư huynh, đừng!”

“Em… em còn chưa qua bài kiểm tra!” sắc mặt Lâm Mộc tái nhợt, giọng nói run run.

Thẩm Trạch Thiên nghe Lâm Mộc nói lời này, trong lòng anh dâng lên cảm xúc lẫn lộn, trong lòng bất an.

“Sao cậu lại ngốc như vậy, cậu không thể vượt qua bài kiểm tra này đâu! Cố chấp cũng chỉ vô nghĩa thôi!” Thẩm Trạch Thiên thở dài.

Ngay từ đầu Thẩm Trạch Thiên đã biết Lâm Mộc sẽ không thể làm được.

Nhưng từ trước tới giờ hắn vẫn luôn tôn trọng sự lựa chọn của Lâm Mộc, hiện tại Lâm Mộc đã thất bại rồi, hắn không thể để cho Lâm Mộc làm những điều vô ích nữa.

“Em…em không thể từ bỏ, trừ khi em bất tỉnh.”

Lâm Mộc run giọng nói: “Sư huynh, anh cho em lựa chọn đi, nếu… nếu em thật sự ngất đi, thì anh hãy vào đưa em ra ngoài.”

“Cậu…”

“Haizzz..cậu đúng là?” Thẩm Trạch Thiên do dự một lúc, sau đó chỉ có thể thở dài.

“Em không muốn bị coi thường, em không muốn trở thành rác rưởi.” Lâm Mộc cười nhạt.

“Bỏ đi, sư huynh tôn trọng sự lựa chọn của cậu.”

Thẩm Trạch Thiên không còn cách nào khác, đành phải ra khỏi Nhãn Trấn.

“Tên này kiên trì thật đấy!”

Mọi người đều sửng sốt khi nghe Lâm Mộc nói như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK