Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 534

“Mày… mày biết tao là ai không hả? Bọn tỉnh ngoài như chúng mày mà dám đánh tao hả?” Cô gái trẻ giận đến mức nhảy cẫng lên.

“Tôi quan tâm cô là ai làm gì?”

“Uyển Nhi, đi nào!”

Lâm Mộc chẳng buồn đoái hoài tới cô ta, dứt khoát kéo tay Trần Uyển Nhi về xe.

“Lâm Mộc, anh ngầu quá nha, đánh thẳng vào mặt cô ta!” Trần Uyển Nhi phấn khích nói.

“Loại người này thiếu đòn mà, tôi không quan tâm chống lưng của cô ta lợi hại cỡ nào, cứ đánh rồi nói!” Lâm Mộc nói.

Sau đó Lâm Mộc kêu Trần Uyển Nhi đứng chờ, anh ngồi vào ghế lái.

“Em gái, em xuống xe đứng cạnh chị Uyển Nhi nhé.” Lâm Mộc quay đầu nói với Lâm Lê đang ngồi ghế sau.

“Dạ.”Lâm Lê nhanh chóng xuống xe. Lâm Mộc cho xe vào số lùi và nhấn ga. Rầm!

Chiếc xe thương vụ đâm mạnh vào Mercedes-Benz Big G phía sau, đẩy con Big G ra xa một khoảng.

Cô gái trẻ thấy xe mình bị đẩy lùi ra xa, tức đến nghiến răng kèn kẹt.

Vụ va chạm đã thu hút một số người qua đường chạy tới hóng hớt kịch vui.

“Cậu nhóc lái xe thương vụ kia to gan thật đấy, dám đánh chủ xe Big G, còn húc cho xe cô ta lùi về sau nữa chứ.”

“Ừ, nghe giọng bọn họ thì không phải người Thành phố Thân Giang rồi, chằng ngờ lại dám ngang ngược dường ấy, thằng nhóc đó ăn gan hùm rồi hả?”

Lâm Mộc mắt điếc tai ngơ trước những lời bàn tán xôn xao.

“Đi, chúng ta vào trường điểm danh.” Lâm Mộc lấy hành lý của Lâm Lê ra từ cốp xe, sau đó dẫn Trần Uyển Nhi và Lâm Lê vào trường.

Đuôi xe thương vụ của Trần Uyển Nhi đã bị đụng nát bét, nhưng Lâm Mộc không bận tâm. Trước đó anh đã lấy được 5 tỷ từ Tiên Hạc Võ Quán, một con xe này không thể khiến anh đau ví được.

“Chúng mày không được đi! Hôm nay tao cho chúng mày xong đời!” Cô gái trẻ chỉ tay về đám người Lâm Mộc hét lớn.

Lâm Mộc ngó lơ cô ta, dứt khoát dẫn Trần Uyển Nhi và em gái rời đi.

Cô gái trẻ kia cũng không dám ngăn bước ba người Lâm Mộc, tuy cô ta ngông cuồng, nhưng đánh không lại Lâm Mộc.

Dù cô ta có chống lưng lợi hại, nhưng giờ chỉ có một thân một mình, một khi bị đánh, dù sau này có báo thù được cũng phải chịu thiệt lúc này.

“Chúng mày xong đời rồi, đừng tưởng chạy thoát! Tao nhất định bắt chúng mày trả giá đắt vì cái tát tai hồi nãy. “ Cô gái trẻ nói xong bèn lấy di động ra gọi.

Sau khi đám người Lâm Mộc đi xa một quãng.

“Anh ơi, xem bộ dạng cô ta không dễ chọc đâu, có phiền phức gì không? Dù sao nơi này cũng là Thành phố Thân Giang, không phải Kim Châu.” Lâm Lê lo lắng nói.

“Cô ta hù dọa em và Uyển Nhi, anh quan tâm chống lưng của cô ta thế nào làm gì, đánh là đúng đấy! Loại người này đúng là thiếu giáo dục mà!” Lâm Mộc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK