Mục lục
Lâm Thiếu Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 440

Lâm Mộc nói:” Lâm tổng, thành thật mà nói lúc đó cũng chỉ là tình cờ mà thôi, lúc ấy tôi cũng chỉ là muốn cứu người bị mắc kẹt ra khỏi chiếc xe sắp nổ tung.

“Còn về chuyện sát thủ, tôi cũng định không quan tâm đến vì dù sao đây cũng chỉ là chuyện cá nhân, nhưng mà những người đó lại nhất định muốn giết chết tôi, vì vậy nên tôi không thể không ra tay. ”

“Haha, cậu Lâm thật thẳng thắn, tôi rất thích những người thẳng thắn như vậy.” Lâm Hạ bật cười.

Sau đó ông ta làm động tác mời: “Cậu Lâm Mộc, cô Trần Uyển Nhi, mời ngồi.”

Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi bước tới và ngồi vào chỗ của họ.

Lâm Hạ phân phó cho nhà bếp phục vụ các món ăn lên, sau đó ông ta bảo Lâm Hạo Quân rót rượu cho Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi.

Lâm Mộc nhận lấy ly rượu: “Lâm tổng, ông mời hai người chúng tôi qua đây ăn tối là có chuyện gì vậy? Ông có thể nói thẳng không.”

“Hôm nay tôi mời cậu Lâm đến đây chủ yếu là muốn cảm ơn cậu Lâm vì ngày hôm qua đã cứu mạng con trai tôi, tất nhiên, tôi cũng thực sự có chuyện khác muốn nhờ cậu Lâm đây.” Lâm Hạ nói.

Lâm Hạ tiếp tục: “Ngày hôm qua Hạo Quân đã va chạm phải Khô Lâu Hội, tôi có cảm giác mơ hồ rằng Khô Lâu Hội này không đơn giản.”

“Cái chết của chủ nhân Tứ Hải võ quán có thể cũng có liên quan đến Khô Lâu Hội này.”

Lâm Mộc thắc mắc: “Chủ nhân của Tứ Hải võ quán là ai?”

Lâm Hạ nói: “Tứ Hải võ quán là một võ quán nhỏ ở thành phố Thân Giang, chủ nhân của võ quán đó cũng là một người tu luyện, tôi với người đó có giao tình rất sâu nặng.”

“Nhưng mà ở Thân Giang, Tứ Hải võ quán yếu hơn Tiên Hạc võ quán rất nhiều, nhiều năm liên tiếp bị bên đó chèn ép bắt nạt, mấy tiếng trước khi chết, ông ấy có gọi cho tôi và nói rằng ông ấy đã khám phá ra một bí mật động trời nào đó.”

“Lúc đó, ông ấy còn hẹn với tôi là buổi tối sẽ gặp mặt và nói chuyện với nhau, kết quả là chúng tôi còn chưa kịp gặp mặt nhau thì ông ấy đã chết bởi một vụ tai nạn ngoài ý muốn, tôi có thể chắc chắn rằng vụ tai nạn ấy là do ai đó cố tình gây ra.”

Lâm hạo Quân cũng nói, “Tôi cũng thấy rất là lạ, bố tôi không cho tôi điều tra về chuyện này, nhưng mà tôi đã bí mật điều tra, kết quả tôi lại gặp phải chuyện như ngày hôm qua.”

“Nói như vậy thì người bạn đó của Lâm tổng đã chết ngoài ý muốn cũng nhờ kiệt tác của Khô Lâu Hội sao?” Lâm Mộc hỏi.

“Chắc là thế.” Lâm Hạ nghiêm nghị gật đầu.

Lâm Hạ tiếp tục: “Hạo Quân nói rằng võ nghệ của cậu Lâm rất là tốt, vì vậy tôi muốn nhờ cậu Lâm tìm hiểu giúp về Khô Lâu Hội, tất nhiên, thù lao chắc chắn sẽ không hề ít!”

“Lâm tổng, xin lỗi vì tôi không thể để giúp ông điều tra chuyện này được, tôi đến Thân Giang lần này cũng đã có một nhiệm vụ trong tay rồi.” Lâm Mộc trực tiếp từ chối.

Lần này Lâm Mộc đến Thân Giang chỉ để bảo vệ Trần Uyển Nhi.

Hơn nữa chuyện này cũng không liên quan gì đến anh, tại sao anh lại phải đi làm việc xấu mà có lý do chứ.

“Chuyện này………… Nếu cậu Lâm không muốn thì tôi cũng không ép buộc, chuyện này không thể thương lượng được thì chúng ta vẫn có thể làm bạn, trước tiên ngồi xuống nói chuyện đã rồi sau này lại tính sau.” Lâm Hạ nở nụ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK