Mục lục
Xuyên Sách, Hành Trình Tìm Kiếm Hạnh Phúc Hoàn Hảo Của Nữ Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này được ông đội trưởng đè xuống, nhưng xong việc ông đội trưởng đi tìm Chu Lâm, bởi vì cho đến nay ông ấy mới biết được việc Chu Lâm bị tố cáo.

“Đã là việc của năm ngoái, bây giờ bác mới quan tâm đến cháu à.” Chu Lâm cười nói.

Ông đội trưởng mắng: “Thằng nhãi này, chuyện lớn như vậy, cháu lại không nói với bác một câu!” Thời điểm nghe được lãnh đạo công xã nói, ông ấy vô cùng lo lắng!

Chu Lâm cười: “Không sao, cháu biết là ai làm, cháu tự mình xử lý được, người có tội cũng đã chịu trừng phạt.”

Ông đội trưởng lườm anh một cái, tuy rằng thủ đoạn của Chu Lâm tương đối tàn nhẫn, khiến cả đại đội Ngưu Mông chỉ trỏ gièm pha, nhưng suy cho cùng cũng là Giang Đại Hổ và Lý Tiểu Liên đáng bị như vậy.

Cho nên ông đội trưởng cũng không nói gì nữa, chỉ nói rằng nếu lần sau lại xảy ra chuyện như vậy thì nhất định phải nói cho ông ấy, để ông ấy xử lý.

Tuy rằng Chu Lâm đồng ý, nhưng lại không để lời này trong lòng.

Anh biết ông đội trưởng quan tâm đến mình, nhưng nếu lại gặp loại người như vậy, anh sẽ tự mình xử lý đối phương.

Thủ đoạn của ông đội trưởng vẫn không bằng cách anh sử dụng để hả giận.

Lại nói đến nhà họ Niên.

Ông Niên thiếu chút nữa bị liệt vào danh sách địa chủ phong kiến.

Thời điểm mở cuộc họp, khuôn mặt ông Niên âm trầm không nói chuyện, mặt bà Niên trắng bệch, anh cả Niên và chị dâu cả Niên lẫn mọi người đều vô cùng lo lắng, may mắn cuối cùng bình an vô sự.

Nhưng sau khi về nhà, chị dâu cả và chị dâu hai nhà họ Niên còn cả chị dâu ba nhà họ Niên đều bị mẹ chồng mắng gay gắt.

Làm dâu nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bị mẹ chồng mắng.

Tất cả đều bị dạy dỗ một trận.

Bởi nếu không phải các cô ấy ầm ĩ đòi chia nhà ở riêng, nhà họ Niên làm gì đến nỗi lộ ra của cải, thì sao lại bị người ta tố cáo?

Thiếu chút nữa đẩy ả nhà đến hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng? Tất cả đều do gia đình bất hòa ầm ĩ nên mới thành ra như vậy.

“Ngoại trừ thằng tư, cả nhà ba đứa tìm người chở gỗ xây nhà rồi dọn đồ ra ở riêng đi!” Cuối cùng, bà Niên nổi giận đùng đùng bỏ đi, bà ấy để ba nhà dọn ra ngoài.

Chị dâu cả Niên không muốn dọn đi.

Bởi vì không chỉ phải tìm người chở gỗ, còn phải nhờ người dùng phiếu công nghiệp để mua một cái nồi, kiếm gạch ngói xây nhà còn chưa tính, không tốn bao nhiêu tiền, nhưng một cái nồi, không chỉ phiếu mà còn phải mất đến mấy chục đồng, nếu không thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến.

Đây thật sự là một đống tiền.

Chị dâu cả Niên và chị dâu ba nhà họ Niên đều không muốn dọn đi, cho nên tính toán cứ ăn vạ như vậy, các cô ấy biết đây chỉ là lời nói của mẹ chồng lúc tức giận mà thôi.

Nhưng chị dâu hai nhà họ Niên lại muốn dọn đi!

Không chỉ muốn dọn, cô ấy còn muốn bỏ tiền xây nhà mái ngói, cô ấy không muốn ở nhà bằng gỗ.

Anh hai Niên và cô ấy có suy nghĩ giống nhau. Bọn họ được chia vài trăm đồng, làm nhà mái ngói chỉ mất khoảng hai trăm đồng, có thể ở đến mấy đời, tuy rằng tốn nhiều tiền nhưng rất lời.

Cho nên hai người vội vàng nhờ cậy để tìm ngói và nồi sắt.

Cuối cùng cũng bắt được người tố cáo.

Không phải ai khác chính là Vương Nhị Anh và anh tư Trần làm.

Anh tư Trần có thù oán với nhà họ Niên, cho nên thừa dịp Niên Viễn Phương đến đơn vị, vội vàng đi tố cáo.

Còn Vương Nhị Anh thì chỉ đơn thuần là hâm mộ ghen tị đến đỏ mắt thôi.

Anh ta nghèo khổ cùng cực là thế? Còn nhà họ Niên lại giàu có vô cùng, làm sao anh ta có thể chấp nhận được.

Nhà ông Niên cũng không tính toán với những chuyện mà anh tư Trần và Vương Nhị Anh đã làm.

Nhưng ai cũng biết, hai nhà ông Trần và nhà ông Vương có mối quan hệ thân thiết với nhà ông Niên.

Nhà ông Trần không muốn gây thù chuốc oán với nhà ông Niên sâu như vậy.

Dù lúc trước khi Niên Viễn Phương quay về còn đánh anh tư Trần một trận, khiến anh tư Trần phải nằm trên giường đất nửa tháng. Nhưng nói đến cùng cũng là do anh tư Trần tự làm tự chịu.

Dù ông Trần rất tức giận, nhưng cũng chỉ có thể bỏ qua chuyện này như vậy.

Kết quả hiện giờ lại ầm ĩ ra việc này.

Ban đầu khỏi phải nói lúc ra ở riêng nhóm chị dâu cả Trần đã làm ầm ĩ thật sự rất lớn. Hiện tại nếu họ không ra ở riêng thì lúc nào đó bị người khác hại cũng không biết!

Không cần nhà ông Niên làm cái gì thì nhà ông Trần cũng đã gà bay chó sủa rồi!

Nhà ông Vương cũng không tốt hơn là bao.

Mỗi quan hệ giữa ông Vương với ông Niên không được tốt lắm, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Hơn nữa mọi người đều là người một thôn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.

Không cần thiết phải ầm ĩ ra chuyện này.

Chính bởi vì đứa con trai không có tiền đồ đó mà làm ầm ĩ thành như thế này!

Anh em nhà họ Vương thật sự rất căm hận Vương Nhị Anh.

Đặc biệt là Vương Đại Anh. Phải biết rằng tình bạn giữa anh ta với anh cả Niên đã kéo dài mấy chục năm. Cuối cùng chỉ bởi vì chuyện này mà chấm dứt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-153.html.]

Từ bây giờ hai người trở thành người lạ chưa bao giờ quen.

Mối quan hệ giữa chị dâu cả Niên với vợ của Đại Anh cũng rất tốt. Hiện tại gặp nhau, họ cũng không nói lời nào cả!

Mà tất cả những điều này đều là do Vương Nhị Anh gây ra.

Hơn nữa, dù vô tình hay cố ý thì người dân trong thôn cũng đều cách xa hai gia đình này một chút.

Vì sao ư? Người dân ở trong thôn ghen ghét đố kỵ lẫn nhau là chuyện bình thường nhưng cơ bản họ sẽ không rời khỏi thôn và cũng không làm ẫm ĩ bên ngoài.

Nhưng chuyện lần này lại trực tiếp tố cáo lên công xã.

Nếu nhà mình có qua lại thân thiết với hai gia đình này, có chuyện gì hoặc lỡ như nói sai điều gì thì không phải cũng sẽ bị tố cáo lên công xã hay sao?

Họ đều là người dân bình thường, nên sợ nhất chính là làm ầm ĩ đến trước mặt lãnh đạo.

Không chỉ có người trong thôn, mà cả Chu Lâm và Lý Thái Sơn cũng tuyệt giao với Vương Nhị Anh, hoàn toàn cắt đứt liên lạc!

Chớp mắt một cái đã bước vào tháng tám.

Tám tháng cũng cực kỳ nóng nực. Dù hoa màu đều đã phát triển nhưng việc chăm sóc hàng ngày cũng không thể thiếu.

Bón thúc với gánh nước thật sự rất mệt mỏi. Những ngày này mặt trời cũng cực kỳ chói chang. Cho nên chè đậu xanh chính là đồ uống phổ biến trong nhà.

Hiện tại, hai người Hứa Nhã với Trương Hiểu Mai đều không đi làm công.

Vì sao?

Cả hai đều đang mang thai.

Hứa Nhã mang thai khi lần trước Niên Viễn Phương về nhà và ra ở riêng. Cô ấy ốm nghén rất nặng, ăn gì nôn nấy, lại còn rất dễ bị hoa mắt chóng mặt.

Đừng nói đến đi làm công, ngay cả việc đi lại trên đường cũng phải đi từ từ chậm rãi và thỉnh thoảng phải ngồi nghỉ ngơi.

Bà Niên cũng rất quan tâm đến cô ấy, và bảo cô ấy đừng đi làm công nữa.

Bà Niên chưa bao giờ giận chó đánh mèo với Hứa Nhã từ chuyện ầm ĩ lần trước. Lòng bà Niên hơi thiên vị, việc chia ra ở riêng cũng chỉ là một cái lý do mà thôi. Không cần thiết phải tìm và trách mắng con dâu Hứa Nhã.

Bởi vì cũng thực sự không đi làm công được, cho nên Hứa Nhã không đi. Hiện tại cô ấy ăn cơm cùng với ông Niên và bà Niên.

Tất nhiên cũng chỉ có cô ấy mới như vậy. Bởi vì cô ấy ở một mình. Mà nấu ăn cho một người thì cũng thật sự quá lãng phí củi lửa.

Còn các gia đình khác thì nhà ai người ấy ăn. Chỉ là sau này việc nuôi dưỡng lúc về già thì các gia đình đều chia ra.

Ông Niên và bà Niên cũng không chia cụ thể đến nhà nào. Hai người họ sống cùng nhau.

Còn Trương Hiểu Mai.

Tốc độ này cũng thật sự rất nhanh.

Lúc này Niên Sinh mới được hơn tám tháng. Lúc thằng bé được hơn sáu tháng thì cai sữa, nhưng cuối cùng chưa đến hai tháng thì cô ấy lại có thai.

Hai người đều đến nhà Bạch Minh Châu ngồi. Mợ út tiếp đón hai người, cùng ngồi ở chiếu bên ngoài nói chuyện gia đình với họ.

Còn Bạch Minh Châu viết bản thảo ở trong phòng. Viết bản thảo xong thì lúc này cô mới ra ngoài ngồi nói chuyện phiếm với họ.

Trò chuyện một chút thì nói đến Tết Trung Thu tháng tám năm nay.

Thấy sắp đến Tết Trung Thu, Hứa Nhã hỏi Bạch Minh Châu: “Năm nay, cô có muốn làm một ít bánh trung thu không?”

“Muốn.” Bạch Minh Châu nghe vậy gật đầu. Năm ngoái bởi vì phải chăm sóc hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô, nên cô cũng không có thời gian rảnh rỗi. Năm nay có mợ út giúp đỡ, mỗi ngày nghỉ lễ cô đều nghĩ đến.

Trước đó Tết Đoan Ngọ thì gói bánh chưng, hiện tại Tết Trung Thu thì cần phải làm bánh trung thu.

Hơn nữa Chu Lâm cũng chưa từng ăn bánh trung thu mà cô làm. Đâu Đâu và Đô Đô cũng chưa được ăn.

Cho nên Bạch Minh Châu đã chuẩn bị sẵn trứng vịt muối để làm bánh trung thu, đều đã được ướp hết.

“Tôi cũng muốn làm.” Hứa Nhã mỉm cười. Cô ấy cũng đã chuẩn bị xong đồ dùng và dự định làm bánh trung thu ăn.

“Làm bánh trung thu như thế nào?” Trương Hiểu Mai có chút tò mò nói.

Trương Hiểu Mai chưa ăn bánh trung thu bao giờ. Không chỉ chưa bao giờ ăn mà nhìn cũng chưa bao giờ nhìn thấy.

“Còn mấy ngày nữa. Lúc đó chị đến đây, em dạy chị làm.” Bạch Minh Châu lập tức nói.

Trương Hiểu Mai hỏi cần những nguyên liệu gì?

Nguyên liệu cần khá nhiều. Ví dụ như lòng đỏ trứng muối, một phần không thể thiếu ở bên trong bánh trung thu.

Ngoài cái này ra còn có hạt sen, đường trắng và bột mì.

Sau khi Bạch Minh Châu chuẩn bị đầy đủ đồ dùng thì cô bắt đầu làm bánh trung thu vào ngày tháng mười bốn tháng tám.

Tách lòng đỏ với lòng trắng trứng vịt ra để lên đĩa, rắc một chút muối ăn với rượu trắng để khử mùi tanh.

Chuẩn bị hạt sen và cho vào nồi hấp chín, sau đó dùng cối nghiền nhuyễn chúng ra.

Cho mỡ vào trong nồi đun nóng lên, rồi cho hạt sen giã nhuyễn vào xào. Trong khi xào thì cho một lượng đường vừa đủ vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK