“Bây giờ các cô gái trẻ tuổi không đứng đắn như thế sao, còn chưa lấy chồng mà đã làm loại chuyện này!”
“……”
Lập tức, tất cả những lời nói cay nghiệt đều đổ dồn đến đây.
Mà ngay cả Mã Quyên cũng ngây dại, sau khi phản ứng lại lập tức tới tìm thầy thuốc xem lại mạch.
Thầy thuốc rất chắc chắn, nhưng bởi vì người ta còn chưa lấy chồng, cho nên ông lại bắt mạch một lần nữa, nói luôn: “Đây là mạch của người mang thai, cô có bảo tôi kiểm tra tám lần mười lần nữa thì cũng như nhau.”
Lập tức những người bên cạnh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ.
Mà Triệu Mỹ Hương cũng hỏi thăm ngay: “Thanh niên trí thức Mã, cô mau nói cho tôi, đưa nhỏ này là con của ai? Ngày thường tôi không nghe nói cô đang thân cận với thanh niên nhà ai mà, sao đột nhiên lại có mang được? Cô còn chưa kết hôn đâu đấy!”
Nhưng mặc kệ chị ta hỏi thăm như thế nào, Mã Quyên vẫn không nói một chữ nào.
Không chỉ không nói, cô ta còn mang dáng vẻ vô cùng vui sướng, vội vã rời khỏi phòng khám.
“Chị dâu, chúng ta cũng trở về đi.” Mặt Dương Nhược Tình mang theo chế nhạo, nói với Triệu Mỹ Hương.
Triệu Mỹ Hương kích động ra cửa lập tức hỏi thăm Dương Nhược Tình: “Các cô cùng ở bên kia với nhau, chắc là cô biết đứa con trong bụng cô ta là của ai đúng không?”
“Tôi nhìn thấy anh tư Trần đi tìm cô ta vài lần, đều là đi vào buổi tối.” Dương Nhược Tình nhàn nhạt nói.
Cô ta không muốn hại người, nhưng người ta hại cô ta trước, chẳng lẽ còn muốn cô ta bó tay chịu trói để mặc người ta hãm hại hay sao?
Đương nhiên không thể nào, cho tới bây giờ cô ta chưa từng là loại lương thiện, nếu ai bắt nạt cô ta, tất nhiên cô ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần ngàn lần!
Mã Quyên làm cô ta té ngã một cú đau đớn như thế, không dồn Mã Quyên vào chỗ hướng c.h.ế.t thì cô ta sẽ không gọi là Dương Nhược Tình!
Mà nghe được cô ta vạch trần tin nóng như thế Triệu Mỹ Hương cũng mở to hai mắt nhìn: “Thế mà là anh tư Trần!” Lại nói: “Chẳng phải anh ta thích cô à?”
“Tôi đã có Tường Kiệt, đương nhiên anh ta không có cơ hội nữa, cho nên quay đầu lại thích Mã Quyên không phải rất bình thường sao.” Dương Nhược Tình thuận miệng nói.
Thật ra không phải thế.
Người anh tư Trần thích vẫn là cô ta, chuyện này cũng là cô ta đi tìm anh tư Trần để bàn, cô ta nói với anh ta chuyện Mã Quyên tính kế ám hại cô ta.
Ở thời điểm Dương Nhược Tình chịu đủ tổn thương từ những lời đồn đại vớ vẩn trong thôn, anh tư Trần đã rất xót xa, kết quả vừa nghe tất cả mọi chuyện đều do Mã Quyên gây ra, sao anh ta có thể buông tha cho Mã Quyên kia chứ?
Không nói hai lời lập tức đồng ý làm chuyện này.
Tất cả đều được bố trí tốt, chỉ chờ xử lý Mã Quyên thôi, vốn đang muốn dùng sức mạnh, kết quả ai ngờ thế mà Mã Quyên lại phối hợp như vậy!
Con người đê tiện này, từ trước tới nay đều đang nhớ thương Tường Kiệt nhà cô ta!
Chuyện sau đó cũng rất thuận lợi!
Mà tin nóng của Dương Nhược Tình không thể nghi ngờ đã chặn hết đường lui của Mã Quyên.
Triệu Mỹ Hương kích động không thôi.
Các cô vội vàng lên xe lừa đi về, đến nửa đường còn gặp được Mã Quyên: “Thanh niên trí thức Mã, nhanh đi lên ngồi, chúng ta cùng về thôn!”
Mã Quyên không muốn ngồi chung với Dương Nhược Tình: “Chị dâu cứ đi về trước đi, tự em đi về thôn là được!”
Trong lòng cô ta ngấm ngầm có chút dự cảm xấu, không vì cái gì khác, đơn giản là vì Dương Nhược Tình sẽ không có lòng tốt như vậy, thế mà tự mình đưa cô ta tới phòng khám.
Cô ta đã trở mặt với Dương Nhược Tình, là loại không thể cứu vãn được nữa.
Hơn nữa trong ánh mắt Dương Nhược Tình nhìn cô ta cũng mang theo một tia chế nhạo không che giấu chút nào.
“Không lên sao? Bây giờ cô đang có thai đấy!” Triệu Mỹ Hương nói.
Lúc này Mã Quyên mới nhớ ra mình có đứa con của Đặng Tường Kiệt, mặc kệ nói như thế nào thì đứa con vẫn là của Đặng Tường Kiệt!
Vì thế cô ta cũng không sợ Dương Nhược Tình, trực tiếp lên xe lừa.
Toàn bộ hành trình hai người đều không nói lời nào.
Xe lừa được Dương Nhược Tình mang đi trả cho nhà chú Đào, Triệu Mỹ Hương thì quay lại đồng với Mã Quyên để tiếp tục làm việc, mà nhìn thấy bà Trần ở đây, cô ta lôi kéo Mã Quyên đến trước mặt bà ta: “Ai da, thím ơi, thật đúng là chúc mừng thím lại được làm bà nội, thanh niên trí thức Mã đã có thai rồi!”
Mẹ của anh tư Trần là bà Trần sửng sốt: “Thanh niên trí thức Mã có thai? Chẳng phải cô chưa có đối đối tượng sao, đây là bị ai làm lớn bụng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-183.html.]
“Cháu vừa nói rồi còn gì, bà lại phải làm bà nội mà!” Triệu Mỹ Hương cười nói.
“Có liên quan gì với tôi?” Bà Trần thật sự ngẩn ra.
Nhưng không chỉ có bà ta ngây người, bên này nhiều người như thế, tất cả mọi người đều nghe mà không nghe, chẳng phải thanh niên trí thức Mã bị té xỉu một chút thôi à, sao lại thành bị người ta làm cho to bụng? Đứa bé trong bụng còn phải gọi bà Trần là bà nội?
Đang xảy ra chuyện gì vậy?
Đừng nói là bọn họ không nghe hiểu, trong lúc nhất thời Mã Quyên cũng không kịp phản ứng lại.
Mãi cho đến Triệu Mỹ Hương cười nói với bà Trần: “Đứa bé trong bụng thanh niên trí thức Mã là của cậu tư nhà bà đấy!”
Lời này vừa ra, không chỉ có bà Trần, một đám người đang vây quanh đều là bị kinh sợ ngẩn ra: “Tình huống gì vậy?”
Thanh niên trí thức Mã càng mạnh mẽ kéo tay của Triệu Mỹ Hương đang cầm tay mình ra: “Chị nói linh tinh cái gì thế, tôi có dính dáng với anh tư Trần khi nào!”
Triệu Mỹ Hương cũng không thèm để ý, cười ha hả nói: “Thanh niên trí thức Mã, cô cũng đừng giấu giếm nữa, ai còn không biết chút chuyện này của cô với anh tư Trần chứ, người ở chung trong một khu với cô, thanh niên trí thức Dương đã tận mắt nhìn thấy vài lần anh tư Trần đi tìm cô, mà toàn là lúc đêm hôm khuya khoắt thôi!”
Nói xong cô ta lại hỏi bà Trần: “Ôi thím ơi, có phải nửa đêm cậu tư nhà thím thường xuyên vụng trộm chuồn ra ngoài hay không?”
“Đúng đúng đúng, gần một tháng nay nó chăm đi ra ngoài lắm, tôi còn đang nghĩ không biết nó đi đâu cơ, không ngờ lại là đi tìm thanh niên trí thức Mã.” Bà Trần nói, lập tức cười nhìn về phía bụng cô ta.
Mã Quyên tức giận đến phát run: “Các bà đừng có mà ngậm m.á.u phun người!”
Lúc này Dương Nhược Tình vừa vặn lại đây, nghe được lời này, nói: “Ngậm m.á.u phun người? Ngậm m.á.u phun người gì cơ.”
“Thanh niên trí thức Dương, cô đến đúng lúc lắm, chính miệng cô đã nói với tôi là anh tư Trần đi tìm thanh niên trí thức Mã, kết quả bây giờ thanh niên trí thức Mã không thừa nhận!” Triệu Mỹ Hương lập tức nói.
Dương Nhược Tình cười ha hả, nhìn về phía Mã Quyên, nói: “Tôi tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ cô còn muốn giảo biện sao? Đứa con trong bụng cô không phải của anh tư Trần, vậy là của ai? Muốn tôi đi tìm người đến ba mặt một lời luôn không?”
Mã Quyên đối mặt với ánh mắt của cô ta, nhất thời hô hấp của Mã Quyên bắt đầu dồn dập.
Lúc trước bị hào quang của Đặng Tường Kiệt mê hoặc đôi mắt, chẳng thèm để ý đến cái gì, chỉ cảm thấy mình là người phụ nữ của anh ta, cho nên dù là che mặt cũng chẳng thèm để ý.
Nhưng mà ở trước mắt bao người nơi này, cô ta lại không nhịn được mà hồi tưởng những đêm cô ta ân ái cùng Đặng Tường Kiệt.
Lúc đầu không chú ý, hiện giờ tất cả đều có điểm đáng ngờ.
Ví dụ như Đặng Tường Kiệt chán ghét cô ta như thế, tại sao có thể muốn cô ta?
Ví dụ như anh ta đã muốn cô ta, vì sao còn muốn che lại đôi mắt của cô ta không cho cô ta nhìn anh ta?
Lại ví dụ như, trong lúc anh ta tùy ý làm bậy ở trên người cô ta, chưa bao giờ nói một lời nào với cô ta.
Duy nhất một khả năng có thể xảy ra, đó là bọn họ bày ra trò đổi người.
Người mà cô ta nhìn thấy đúng thật là Đặng Tường Kiệt không sai, nhưng người thực tế có quan hệ xác thịt với cô ta lại là anh tư Trần!
Đây là Đặng Tường Kiệt liên hợp với Dương Nhược Tình, bọn họ muốn trả thù cô ta, cho nên để cho anh tư Trần tới giày xéo chà đạp cô ta!
Sau khi Mã Quyên suy nghĩ cẩn thận tất cả mọi chuyện, tức giận đến mức cả người run rẩy, đối đầu với gương mặt tràn đầy thắng lợi của Dương Nhược Tình, cuối cùng cô ta đã không chịu đựng được nữa, gào lên một tiếng rồi nhào tới: “Tao g.i.ế.c mày đồ đê tiện này!”
Dương Nhược Tình không thèm sợ cô ta.
Nhưng mà hai người cũng không kịp phát sinh mâu thuẫn thì đã bị đám người Triệu Mỹ Hương cản lại: “Đừng xúc động đừng xúc động, bây giờ cô còn đang có mang thai mà!”
Dương Nhược Tình mỉa mai, nói: “Đúng vậy, thanh niên trí thức Mã, bây giờ cô đang có thai đấy, à đúng rồi, coi như mười đồng tiền còn lại mà cô thiếu tôi là quà mừng tôi dành tặng cho cô và anh tư Trần ở bên nhau nhé!”
Lúc trước số tiền mà cô ta giúp đỡ Mã Quyên trả cho Vương Nhị Anh kia, vì giành được ấn tượng tốt của cô, Mã Quyên có trả lại một chút, nhưng còn dư lại mười đồng thì chưa trả.
Bây giờ gom vào một chỗ, trực tiếp kết thúc hết mọi chuyện!
Mã Quyên cũng biết mình đã bại, cho nên sau khi hung tợn liếc mắt nhìn cô ta một cái thì lập tức xoay người rời đi.
Những người khác cũng mặc kệ cô ta, sôi nổi chúc mừng cho bà Trần, bà Trần còn rất vui sướng, xem như thằng tư nhà bà có thể ổn định rồi.
Nhưng mà theo tập tục hiện tại, cũng không thể mang theo một cái danh tiếng không tốt trên người, bằng không mà bị tố cáo là xong đời.
“Hai người bọn họ đã sớm ở bên nhau, tôi với ông nhà tôi cũng đồng ý rồi, chỉ là chưa kịp nói cho mọi người thôi, chúng tôi cũng không tính làm tiệc rượu, ngày mai để cho cái Quyên dọn dẹp một chút đồ đạc, tới nhà tôi!” Bà Trần lập tức nói.
Cuối cùng cuộc chiến giữa Dương Nhược Tình và Mã Quyên đã kết thúc với kết quả Mã Quyên nản lòng thoái chí dọn vào nhà họ Trần, còn Dương Nhược Tình đạt được thắng lợi mang tính áp đảo.
Tất nhiên là Mã Quyên không dám gây sự, thậm chí còn chỉ có thể phối hợp và cam chịu lời nói của bà Trần, tỏ vẻ đã sớm được hai vợ chồng già bọn họ đồng ý, cho nên cô ta và anh tư Trần cũng không tính là lén lút qua lại.
Chỉ là không tuyên bố cho mọi người biết mà thôi.