Lúc này mọi chuyện ầm ĩ, mọi người đều biết ở trường Đỗ Vân đang yêu đương nồng nhiệt, đang hẹn hò, kết quả không ngờ ở quê cô ta đã có chồng và con?
Bạn trai của Đỗ Vân cũng không biết chuyện này, sau khi sự việc xảy ra đương nhiên cũng phải đến chất vấn Đỗ Vân. Nhưng Đỗ Vân không ngờ người đàn ông quê mùa đó lại dẫn theo con đến tìm, khiến cô ta muốn chối cãi cũng không được.
Cuối cùng, nam sinh viên kia tức giận chia tay.
Nhưng Đỗ Vân cũng có năng lực, không biết dùng lời ngon tiếng ngọt nào để dỗ dành người chồng nông thôn, khiến anh ta cũng không ầm ĩ nhiều.
Bất ngờ là người chồng nông thôn của cô ta cũng không ngốc, lần này anh ta mang theo giấy tờ gì đó đến, cố gắng tìm một ngôi nhà cho thuê ở đây.
Chuyện này cứ thế tạm lắng xuống.
Thế nhưng Đỗ Vân ở ký túc xá trường học lại bị chế giễu rất nhiều.
Cô gái nhà giàu mỉa mai: “Tôi còn tưởng ký túc xá này có một hay hai bông sen trắng không dính bùn, kết quả thật khiến tôi thất vọng. Đã có chồng con rồi, vậy mà lại có thể đến đại học để tìm đối tượng khác. Chẳng trách lại qua lại thân thiết với một số người, quả nhiên là "vật họp theo loài, người phân theo nhóm", quả nhiên là mùi hôi hợp nhau!”
Đỗ Vân không nói gì nhưng Dương Nhược Tình không nhịn được, liền hỏi: “Cô bóng gió ám chỉ ai vậy? Tôi cũng không biết, ai ngờ phẩm chất của cô ấy lại không tốt như vậy!”
Đúng vậy, cô ta và Đỗ Vân có mối quan hệ rất tốt. Nhưng cô ta cũng không biết Đỗ Vân đã kết hôn.
Không phải cô ta cũng là nạn nhân sao?
Khi bị tiểu thư nhà giàu mỉa mai, Đỗ Vân không nói gì. Nhưng Dương Nhược Tình vừa lên tiếng, sắc mặt cô ta đã trở nên khó coi, trực tiếp nhìn Dương Nhược Tình, hỏi: “Phẩm chất của tôi không tốt? Vậy còn cô? Phẩm chất của cô thì tốt hơn sao? Chẳng phải cô cũng giấu diếm mọi người chuyện cô và Đặng Tường Kiệt đã kết hôn ở quê từ lâu hay sao?”
Lời nói này vừa dứt, cả ký túc xá một lần nữa chấn động.
“Cái gì, cô và Đặng Tường Kiệt đã kết hôn?” Cô gái nhà giàu kinh ngạc nhìn Dương Nhược Tình, nói.
Ai cũng biết chuyện Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt đến trường học từng hẹn hò, mọi người cũng biết chắc chắn hai người này đã từng có quan hệ thân mật.
Bởi vì mối quan hệ tình cảm bình thường vẫn sẽ có một chút khoảng cách nhưng Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt thì không.
Vì vậy, sau khi nghe một số người có kinh nghiệm nói, mọi người đều hiểu rằng mối quan hệ của hai người này vô cùng thân mật.
Nhưng không ngờ thế mà hai người này lại đã kết hôn?
Sắc mặt Dương Nhược Tình tái nhợt, cô ta không ngờ Đỗ Vân lại trực tiếp lôi chuyện này ra nói!
Sở dĩ Đỗ Vân biết chuyện này, đương nhiên không thể nghe từ Bạch Minh Châu, Đổng Kiến hay Sở Sương, mà là do chính Dương Nhược Tình nói. Trước khi thân phận của Đỗ Vân bị vạch trần, cô ta và Đỗ Vân rất thân thiết.
Bởi vì nhìn khắp cả ký túc xá, người có thể nói chuyện với cô ta thực sự không nhiều.
Trước đây Dương Nhược Tình rất thân với Lý Phượng Thuý. Nhưng sau này Lý Phượng Thuý phát hiện ra người yêu của mình cũng thích Dương Nhược Tình nên đã trở mặt với cô ta.
Vì vậy, Dương Nhược Tình và Đỗ Vân mới trở thành bạn thân, cùng đi ăn cơm ở căng tin, cùng trở về ký túc xá, cùng học tập và cùng trò chuyện về chuyện tình cảm với nhau.
Có lần Dương Nhược Tình nhìn thấy Đặng Tường Kiệt và bạn gái mới quen đang hôn nhau trong góc khuất, lúc đó không kìm được, nước mắt trực trào ra.
Đỗ Vân hỏi ra mới biết chuyện, bèn an ủi cô ta rằng mọi chuyện đã qua, vẫn nên bắt đầu cuộc sống mới thì tốt hơn.
Dương Nhược Tình liền mở lòng với cô ta, kể về chuyện mình và Đặng Tường Kiệt đã kết hôn ở quê.
Một bụng tâm sự mà không có ai để nói cũng thật là khổ sở.
Nhưng Đỗ Vân đã nói sẽ giữ bí mật giúp cô ta, kết quả không ngờ, vậy mà lại tiết lộ ra như vậy!
Dương Nhược Tình trừng mắt nhìn Đỗ Vân, nói: “Cô, cái đồ đê tiện này. Cô nói không giữ lời!”
Đỗ Vân đã là con lợn c.h.ế.t không sợ nước sôi rồi. Hơn nữa bây giờ cô ta cũng rất cần có người để chuyển hướng dư luận, vừa khéo Dương Nhược Tình trở mặt vô tình như vậy, vậy thì cũng đừng trách cô ta!
Cô ta cười lạnh, hỏi: “Rốt cuộc ai mới là đồ đê tiện? Rõ ràng là vợ chồng với Đặng Tường Kiệt, kết quả sau khi lên đại học lại chưa từng thừa nhận điều này, lén lút qua lại với các nam sinh khác! Sau đó còn bị cái tên Giang Tân kia lái xe chở ra ngoài ra tay. Cô đừng nói là bị anh ta chuốc say nên mới như vậy, nếu không phải do bản thân cô không có lòng tự trọng đi theo anh ta uống rượu, anh ta có thể ra tay được sao?”
“Lúc đó cô và Đặng Tường Kiệt vẫn là vợ chồng! Cũng chính vì Đặng Tường Kiệt chịu không nổi cái kiểu sớm nắng chiều mưa, đứng núi này trong núi nọ của cô nên mới ly hôn với cô. Nhưng sau khi ly hôn với cô, rõ ràng cô đã ở bên tên Giang Tân kia rồi nhưng vẫn nhớ nhung Đặng Tường Kiệt, vậy rốt cuộc ai mới là đồ đê tiện!”
Phải nói rằng, quả b.o.m này vừa được tung ra, ngay cả cô gái nhà giàu cũng sợ ngây người.
Lý Phượng Thúy, người vì tên đàn ông cặn bã mà phá thai cũng cười lạnh, nói: “Tôi cũng đã nói cô ta là đồ đê tiện mà. Người nào cô ta cũng muốn quyến rũ, chỉ cần là đàn ông, cô ta đều sẽ không bỏ qua!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-280.html.]
Bạn trai của cô ta cũng thích Dương Nhược Tình, chính vì vậy cô ta mới tuyệt giao với Dương Nhược Tình.
Từ khi bước vào ký túc xá này tiểu thư nhà giàu đã không ưa Dương Nhược Tình, sao có thể bỏ qua tin tức chấn động như vậy chứ?
Cô ấy quay người lập tức gọi người đi rêu rao, dán chuyện Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt đã kết hôn ở quê từ lâu ở bảng tin của trường!
Vậy là cả trường học bị chấn động thêm lần nữa.
Thế là chuyện trước đây của Đỗ Vân đều bị che đậy đi.
Không vì lý do gì khác, chỉ vì cả Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình đều là những nhân vật nổi tiếng của trường.
Một người tài hoa xuất chúng, một người dung mạo xuất chúng, ngồi vững vị trí hoa khôi của trường.
Không ngờ hai người lại kết hôn!
Sau khi tin tức chấn động này được tung ra, trong lúc nhất thời cả trường học đều bị hai người này chiếm sóng.
Tất nhiên Bạch Minh Châu cũng nghe được chút ít. Nhưng cô đã biết những chuyện này từ lâu nên cô cũng không xem là tin gì to tát.
Tuy nhiên, mấy người trong ký túc xá vẫn tiếp tục ăn dưa, ăn đến no nê.
Họ thật sự bị những chuyện náo loạn ở ký túc xá này gây ra làm cho kinh ngạc, sao lại có thể náo loạn đến vậy?
Lý Tiêu Tiêu và những người khác đều đang bàn tán, thực sự quá kinh ngạc.
Nhưng Bạch Minh Châu không tham gia, cô đã bắt đầu vẽ bản thiết kế trang phục mới cho mùa xuân năm nay.
Cùng với việc làm ăn ngày càng phát triển của Lý Tiêu Hằng, năm nay anh ta còn tiếp tục nhận thầu một nhà máy sản xuất giày da. Vì vậy vào dịp Tết, anh ta còn đặc biệt đến nhà thăm hỏi, cũng hỏi cô có biết thiết kế giày không?
Bạch Minh Châu biết, Lý Tiêu Hằng rất vui mừng, cho nên việc thiết kế mẫu mã cho nhà máy giày cũng được giao cho cô. Tỷ lệ chia lợi nhuận thì giống như bên nhà máy may, thanh toán theo quý.
Vì vậy, hiện nay Bạch Minh Châu không chỉ phải vẽ bản thiết kế trang phục mà còn phải thiết kế kiểu dáng giày.
Nhưng Bạch Minh Châu cũng rất thích việc kiếm tiền và mua nhà tứ hợp viện như vậy, từ khi hợp tác với Lý Tiêu Hằng, anh ta thực sự không quấy rầy cô chuyện gì.
Trong khi Bạch Minh Châu bận rộn kiếm tiền và tích góp mua nhà tứ hợp viện thì Dương Nhược Tình ở phòng bên cạnh lại bận rộn thanh minh cho danh tiếng của mình.
Cô ta còn muốn kéo Đặng Tường Kiệt cùng đi. Nhưng anh ta không phối hợp, còn nhìn cô ta và nói: “Em và anh vốn dĩ đã kết hôn, tại sao lại phải chối bỏ? Nếu như họ đã biết hết, vậy cứ để cho họ biết là được rồi! Hay là, em thấy việc từng có một đoạn hôn nhân với anh là điều đáng xấu hổ?”
Dương Nhược Tình không ngờ anh ta lại nói như vậy, nhưng cô ta lại nghe ra một tia tình cảm khó nói thành lời trong lời nói của anh ta. Đặng Tường Kiệt muốn mọi người biết rằng cô ta từng là vợ của anh ta phải không?
Cũng chính vì vậy, Dương Nhược Tình cũng không phủ nhận, chỉ là không nhịn được hỏi anh ta: “Gần đây… anh có khỏe không?”
“Khỏe, rất khỏe!” Đặng Tường Kiệt trực tiếp nói.
Sắc mặt Dương Nhược Tình sáng lên, cô ta biết rõ anh ta đang trả lời qua loa. Thấy anh ta sắp sửa đi, cô ta trực tiếp ôm lấy anh ta từ phía sau, nói: “Tường Kiệt, cho em ôm một cái, chỉ cần để em ôm một cái thôi.”
Đặng Tường Kiệt nghe vậy, bàn tay vốn định gỡ tay cô ta ra không khỏi khựng lại.
Nhưng Dương Nhược Tình cũng không ôm quá lâu. Một lúc sau, cô ta buông anh ta ra, sau đó lùi lại, nhìn anh ta vài giây, liền đỏ bừng mắt định chạy đi.
Nhưng cô ta lại bị Đặng Tường Kiệt nắm lấy tay, trực tiếp ôm cô ta vào lòng, nâng mặt cô ta lên, rồi hôn lên môi cô ta.
Dương Nhược Tình như bị dọa sợ. Cô ta muốn giãy dụa nhưng lại bị Đặng Tường Kiệt ôm chặt lấy và hôn. Dần dần, Dương Nhược Tình cũng ôm lấy cổ anh ta, chìm đắm trong nụ hôn.
Nhưng rất nhanh, Đặng Tường Kiệt đẩy mạnh cô ta ra, đi thẳng không ngoảnh đầu lại.
Dương Nhược Tình ngơ ngác đứng tại chỗ, nước mắt tuôn rơi. Thậm chí cô ta còn không biết mình đã trở về ký túc xá như thế nào, đầu óc chỉ toàn là khuôn mặt Đặng Tường Kiệt và nụ hôn nồng nhiệt của anh ta.
“Dương Nhược Tình, có người tìm!” Khi một bạn học đi ngang qua liền gọi to tên cô ta.
Dương Nhược Tình tưởng rằng Đặng Tường Kiệt quay lại, vội vàng chạy xuống nhà, nhưng lại nhận ra là Giang Tân.
Giang Tân nhìn thấy vẻ thất vọng và buồn bã hiện rõ trên khuôn mặt Dương Nhược Tình. Anh ta cũng biết cô ta đang nghĩ gì nên trong lòng không khỏi tức giận.
Anh ta biết chuyện ở trường nên cố ý đến để đưa cô ta đi ăn. Nhưng tại sao khi cô ta nhìn thấy anh ta thì lại có biểu cảm như vậy?
Có phải vì cô ta vẫn đang mong chờ Đặng Tường Kiệt đến an ủi cô ta không?
Tuy nhiên, mặc dù Giang Tân tức giận nhưng khi nhìn thấy cô ta tiều tụy như vậy, anh ta cũng cảm thấy thương xót. Sau khi đưa cô ta đến nhà hàng cao cấp ăn tối, anh ta cũng an ủi cô ta không nên quan tâm đến những lời đồn đại trong trường.