Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 168

Lý Du Nhiên yên lặng từ dưới đất đứng lên, trong mắt chợt lóe vẻ âm ngoan, vẫn bảo trì thái độ tao nhã như cũ, khiêm tốn mỉm cười nói:

– Quân lão công gia dạy rất đúng, là vãn bối đường đột mong Quân lão công gia đừng trách.

Hắn cười nhìn Quân Chiến Thiên, nụ cười quá mức chân thành, lại có vẻ rất xấu hổ, tựa hồ đối với hành vi vừa rồi của mình thực vô cùng xấu hổ.

Đôi mắt Quân Chiến Thiên lóe lên, đột nhiên cảm giác được một loại áp lực vô hình khó hiểu.

” Tên tiểu tử chỉ bằng phần trầm ổn này tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản! Chỉ sợ hắn có thể là một nhân vật âm độc giết người tàn nhân!”

Trong lòng lão không khỏi thở dài:

” Nếu Quân Lâm còn khỏe mạnh thì chỉ sợ tên tiểu tử này sẽ đặt nó vào vị trí đối thủ lớn nhất trong thế hệ thanh niên!”

Lạnh lùng xoay người, trào phúng nói:

– Người Lý gia, quả nhiên đều nham hiểm.

Thái sư Lý Thượng nhất thời tức giận đến phát run. Ý tứ lời này của Quân Chiến Thiên chẳng khác nào mắng tổ tông mười tám đời Lý gia!

– Tất cả tránh ra! Để cho hắn lục soát! Nếu soát không ra thích khách thì Quân lão thất phu, ngày mai tại Minh Nhật Kim điện, lão phu sẽ cùng với ngươi lý luận trước mặt Hoàng thượng! Để nhìn xem lão già ngươi có cứng rắn như bây giờ hay không!

Lý Thượng lạnh lùng vung tay lên, phất áo xoay người, ngồi dưới tàng cây một gốc cây hoa, nhắm mắt bất động.

Quân Chiên Thiên vung tay lên:

– Lục soát cho kỹ! Bất cứ chỗ nào cũng không được bỏ qua! Một chút dấu vết để lại cũng không được cho qua!

Gần ngàn sĩ tốt phía sau cùng hô lên đáp lời rồi lao vào như hung thần ác sát.

Ngay lập tức toàn bộ đại trạch bên trong Lý gia lâm vào cảnh gà bay chó sủa chưa từng có trước đây..

Tại một nơi cách đại trạch của Lý gia khá xa, một cỗ kiệu cực kỳ bình thường ở đó và bên cạnh nó là bốn người đứng tạo thành một hình tứ giác, thần sắc hờ hững. Chiếc màn kiệu nhẹ nhàng hé ra và một đôi mắt nặng nề sâu xa nhìn lại về phía bên này, nghiêng tai tinh tế lắng nghe. Khuôn mặt người này mảnh khảnh, hơi có chút ngay ngắn, nhưng đôi lông mày tà tà phất phơ tựa như hai con thanh long bay lượn dưới bầu trời và cho dù hắn không nói không động nhưng lại có một cỗ khí thế không giận tự uy.

Nghe ngóng một hồi, hắn hơi hơi nhắm mắt, thì thào nói:

– Quân Chiến Thiên lần này cùng Lý gia cứng rắn, lại là có chút hơi quá. Lý gia tự nhiên có rất nhiều bí mật liên quan đến an nguy của mình không muốn bị vạch trần. Nhưng một khi những bí mật đó bị vạch trần thì e rằng Lý gia sẽ không còn. Quân Chiên Thiên hiển nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ, nhưng đế quốc hiện tại không thể không có Lý gia.

Hắn tự hồ có chút đau đầu nhíu mày, nhẹ nhàng nói:

– Ảnh tử, nếu có dị thường, ngươi lập tức ra mặt giải quyết vở hài kịch này.

Bên ngoài không có âm thanh đáp lại, nhưng người này biết, mệnh lệnh của mình đã được tiếp nhận. Hắn nhắm hai mắt lại, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ vào một bàn trà nhỏ bằng ngọc thạch bên cạnh. Đôi hàng lông mi, tựa như hai thanh long dần dần co lại gần nhau, trong lòng bỗng nhiên xẹt qua một ý niệm:

” Cháu trai đầu Lý Du Nhiên của Lý Thượng thực ra có thể xem là một nhân tài, chỉ có điều lại là một nhân tài rất nguy hiểm…”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK