Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đón ngọn gió đêm, Quân Khương Lâm dùng tốc độ cao không hình không bóng bay vút lên. Hắn cảm thấy Khai Thiên Tạo Hóa Công trong cơ thể đang tự động tuần hoàn, mỗi một vòng tuần hoàn đều mang đến cho mình một sức mạnh cường đại, lấy cái thế đi không gì có thể ngăn cản tự như chiếc F1 phóng vèo vèo trên đường đua "kinh mạch", tốc độ này quả thật khiến anh Tà "phê tới bên luôn". 

Phía trước là Thịnh An Đường. 

Quân Khương Lâm cố ý thu lại khí tức bản thân im hơi lặng tiếng nhảy vào. Sau đó trong nháy mắt biến vào lòng đất, sau đó mới len lén như một tên ăn trộm dùng thần thức như sóng ra đa dò la xung quanh. 

Quân Khương Lâm vẫn chưa quên chuyện xém tí nữa là bị Lệ Vô Bi bắt gian tại trận. Cái Thịnh Bảo Đường này, hắn biết có ít nhất ba tên Thần Huyền, nào dám kinh thường chứ? 

Cẩn thận từng li từng tí vốn là đặc điểm cần thiết của một sát thủ mà! 

Thế nhưng sau một hồi phát sóng, Quân đại sát thủ nhà ta chuyển sang nói cà lăm. 

Móa, Thịnh Bảo đường đào đâu ra một mớ cao thủ như vậy nè trời? 

Mà tên nào tên ấy trâu bò thấy ớn! 

Quân Khương Lâm phát hiện rõ ràng rằng bốn phương tám hướng chung quanh Thịnh Bảo Đường không chỉ có một cỗ thần niệm mạnh mẽ dò xét cảnh vệ. Mà còn bất kỳ thằng nào cũng gần như đạt cấp Thiên huyền đỉnh phong! Quân Khương Lâm cẩn thận tính ra thì phát hiện có tới bảy tên, mà hai cái tên yếu nhất ở đây là Tiêu Hàn cùng Mộ Tuyết Đồng. 

Móa nó, thời này là thời nào mà Thiên Huyền đông như chó chạy rông vậy hả? 

Hay là đây là viện quân từ Phong Tuyết Ngân Thành chạy đến? 

Mà ở sâu bên trong có vài cổ thần thức còn cường đại hơn! Chắc chắn là tu vi cỡ Thần Huyền, thậm chí Quân Khương Lâm cảm giác được có một tên gần như ngang ngửa với Ưng Bác Không! Vậy là gần như đạt được sức mạnh cỡ Chí Tôn rồi! 

Một, hai, ba, bốn, năm! Khoan! Còn một tên nữa! Vậy là có sáu tên cao thủ cấp Thần huyền! Quân Khương Lâm đột nhiên cảm thấy mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau túa ra trên lưng mình!

Sáu Thần Huyền cường giả, bảy vị Thiên Huyền đỉnh phong, còn có hai tên Thiên Huyền trung giai! Đối với Thiên Hương thành hiện nay mà nói, đó là một cỗ lực lượng kh ủng bố cỡ nào! 

Phong Tuyết Ngân Thành vì sao phải phái một đám cao thủ cỡ này đến đây? Vấn đề này Quân Khương Lâm nhà ta dùng cái mông cũng đoán ra được! Nếu không phải vì Quân gia thì còn có thể vì ai nữa hả? Sở dĩ phái nhiều người ra như vậy, tất nhiên là vì trong Quân gia hiện nay có một tay cao thủ đứng trong Top "Bát đại chí tôn" - Ưng Bác Không. 

Nếu đám người này mà có thể phối hợp tốt với nhau, thậm chí có thể có sức đánh chết Ưng Bác Không chứ chẳng chơi! 

Quân Khương Lâm cẩn thận khống chế Âm Dương Độn Pháp của mình, hắn im lặng chui xuống dưới một căn phòng lớn nhất trong khu vực. 

Mục tiêu chủ yếu bây giờ không phải đơn giản đi cướp lấy bảo bối, mà là phải dò thám được ý đồ chính của những kẻ mới đến này. Tìm hiểu được dự định của đám Phong Tuyết Ngân Thành, sau đó nhanh chóng nghĩ ra cách đối phó làm "tiêu hao sinh lực địch". 

Nếu mà làm không được, chắc chắn hậu quả sau này khó mà gánh nổi. 

Không ngờ lâu lâu nổi lòng tham một lần lại thu được một tin tức trọng yếu như vậy! Trong lòng đất Quân Khương Lâm thở dài một tiếng: "Làm người mà, lâu lâu phải tham lam một chút mới tốt được! Khửa khửa, không phải lợi ích tự chạy tới rồi hả? Đây không phải là "Bánh nướng từ trên trời rơi xuống" trong truyền thuyết sao?" 

Ông trời quả nhiên chiếu cố người tốt, bản thiếu gia trước giờ toàn làm chuyện tốt, thay trời hành đạo, cảnh ác trừ gian, hành thiện tích đức, sửa cầu đắp đường tạo phúc một phương…. Haizzz, mặc dù mấy chuyện sau chưa kịp làm, có điều nếu thiếu gia không phải là người tốt thì làm sao ông trời có thể quan tâm  đến bản thiếu gia cỡ này chứ? Khửa khửa…! 

- Tại sao? Chẳng lẽ cứ để thằng tàn phế kia tiếp tục kiêu ngạo sao? Cháu nghĩ không bằng nhân cơ hội này nhổ cỏ tận gốc, khỏi phải chịu cảnh đêm dài lắm mộng! 

Không biết bên trên đang nói cái quái gì, một thanh âm căm giận gào lên nghe có vẻ không cam lòng. Kẻ nói đúng là Tiêu Hàn. 

- Làm càn! Chuyện của bọn ta lần này là do thượng tầng của Phong Tuyết Ngân Thành chỉ đạo, khi nào mới tới lượt ngươi ngồi đó mà nghi ngờ? Đúng là cái thứ không biết trên dưới! 

Một giọng nói âm trầm vang lên trách mắng: 

- Năm đó nếu không phải thứ nghiệp chướng nhà mày cố chấp, chạy loạn lên châm lửa quạt gió thì làm sao có cái tai vạ như hôm nay? Chuyện Ngân thành lúc trước, nếu không phải Đông Phương Thế Gia xông ra chém giết người của chúng ta khiến giang hồ công phẫn không chịu ngồi yên, chỉ sợ bởi vì chuyện của mày mà phạm vào Chí Tôn minh ước rồi! Giờ mày muốn đưa Phong Tuyết Ngân Thành vào cảnh hoàn toàn huỷ diệt mới chịu yên sao? 

- Chỉ là một cái Quân gia làm sao có thể hủy diệt được Ngân Thành? Ông nội, chuyện này sao có thể trách cháu làm càn được? Đây chính là mối thù cướp vợ, cùng thù giết cha là hai mối thù không đội trời chung! Thử hỏi trên đới này có một tên đàn ông nào mà chịu được cơn tức này chứ? 

Giọng của Tiêu Hàn lúc này thực sự đã kích động. 

"Ông nội? Ông nội của Tiêu Hàn? Không phải là tầng lớp cao cấp của Tiêu gia tại Phong Tuyết Ngân Thành sao? Không biết thằng già này là Tiêu Hành Vân hay Tiêu Bố Vũ đây?" Quân Khương Lâm lặng im không nhúc nhích tiếp tục sự nghiệp nghe lén cao cả của mình, hai tai như hai cái rađa quyết bắt hết toàn bộ âm thanh xung quanh. 

- Nhưng mày đã hủy diệt hết bốn người của Quân gia, hơn nữa toàn bộ đều là thành phần trung kiên nhất! Quân Vô Ý cũng vì thứ nghiệp chướng như mày mà biến thành tàn tật, mày còn muốn gì nữa hả? Không lẽ mày muốn thực sự là chó gà cũng không tha sao? 

Cái giọng âm trầm kia giờ mang thêm vẻ tiếc rẻ: 

- Lại nói, bây giờ là cái tình cảnh gì hả? Huyết Hồn Sơn Trang liên kết với Thạch Trường Tiếu phát ra Chí Tôn triệu hoán lệnh, bộ đó là chuyện nhỏ sao? Chuyện chúng ta cần làm bây giờ là nhanh chóng chạy thẳng đến Nam Cương, không lẽ vì cái chuyện thù oán này của mày mà chờ ở đây rồi để người ta chê cười sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK