Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong khoảnh khắc linh thức đánh lên bề mặt của Hồng Quân tháp, xuyên vào bên trong, Quân Khương Lâm bỗng có cảm giác trong kinh mạch có một trận biến động, chỉ chớp mắt đã lan tràn khắp nơi. Dòng chân khí đang lưu thông bình thường trong kinh mạch bất ngờ bạo tăng, nhưng thoáng cái đã biến mất hoàn toàn, tất cả đều bị Hồng Quân tháp hút đi sạch sẽ. Nhưng điều này cũng chẳng tồn tại lâu, ngay lập tức linh khí từ Hồng Quân tháp lại như thủy triều cuồn cuộn tiến vào lấp đầy toàn bộ kinh mạch, kế tiếp Hồng Quân tháp ngừng phát ra linh khí. 

Dòng chân khí đang vận hành trong kinh mạch lúc này trong nháy mắt đã nhiều hơn trước không biết bao nhiêu lần, Quân Khương Lâm cũng cảm giác được so với ban đầu, chân khí hiện tại càng nồng đậm hơn! Lúc này, Khai Thiên Tạo Hóa Công của hắn vốn đang ở bình cảnh của tầng thứ nhất, chỉ cần thiếu một chút cơ duyên nữa thôi, hắn sẽ trực tiếp đột phá tiến vào tầng thứ hai! Đối với người tu luyện Khai Thiên Tạo Hóa công, với tốc độ tu luyện kiểu này, cho dù nằm mơ cũng không dám nghĩ sẽ có kì tích như thế xảy ra! 

Hiện tại, với thực lực của Quân Khương Lâm, nếu so sánh với cao thủ tu luyện Huyền khí của Huyền Huyền đại lục thì đã sớm đột phá Cửu phẩm đại quan, trực tiếp trở thành Ngân phẩm trung giai! Nhưng nếu nói về công pháp cùng kĩ năng chiến đấu của một đại sát thủ như hắn mà nói thì cho dù là Chí Tôn Thần Huyền cao thủ cũng không sánh kịp! Tuy thực lực của hắn chỉ trong nháy mắt đã tiến một bước dài nhưng dường như tất cả vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, mà đang từng bước từng bước tiếp tục đề thăng. 

Cứ như vậy, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thiên địa linh khí đều bị Hồng Quân tháp hấp thụ sạch sẽ, giống như giọt nước thấm hết vào đất khô không còn lại dấu vết gì! Thật không thể tưởng tượng nổi, một lượng linh khí cực đại như vậy mà chỉ trong một lần đã bị Hồng Quân tháp thôn phệ hoàn toàn! Thế nhưng nó cũng giống như giọt nước rơi vào đại dương vô tận không hề gây lên chút gợn sóng nào. Dẫu vậy, đối với trình độ sử dụng Hồng Quân tháp của Khương Lâm thì "giọt nước" vừa rồi cũng đã đáp ứng đủ nhu cầu của nó, bởi vì hiện tại "đại hải mênh mông" kia vẫn còn chưa đủ lớn! 

Lần đầu tiên Quân Khương Lâm chủ động kích phát Hồng Quân tháp không nghĩ tới lại có thể bạo phát một sức mạnh kinh khủng như vậy! Một sức mạnh đủ làm cho cả Huyền Huyền đại lục phải run sợ! 

Tuy nhiên điều này cũng không có nghĩa là Quân Khương Lâm đã vô địch thiên hạ. Thực tiễn và lý thuyết luôn cách nhau một vạn tám ngàn dặm, mặc dù Quân Khương Lâm tu vi đại tiến, nhưng nói một cách khách quan, tất cả những thứ mà hắn nhận được hiện tại chỉ có một phần nhỏ là thành quả tự bản thân hắn tu luyện đạt được mà thôi. 

Vào lúc này, Hồng Quân tháp vẫn y như cũ, lơ lửng trên không, liên tục hấp thu thiên địa linh khí xung quanh, còn bên ngoài tiểu viện của Quân Tam thiếu thoạt nhìn cũng chẳng có chút biến hóa gì, thậm chí so với trước gần như hoàn toàn không có nửa điểm khác biệt. Sở dĩ nói "gần như " là bởi vì, chỉ cần người nào có óc quan sát tỉ mỉ một chút bước vào đây từ đầu, hiện tại có thể nhận thấy toàn bộ mặt đất của tiểu viện lún xuống tầm ba phân, mọi nơi đều như vậy! Còn một điều nữa là chiếc bàn ngọc vốn đặt ngay ngắn trước mặt Quân Khương Lâm lúc nãy thì hiện tại đã biến mất không thấy tăm hơi đâu, thật giống như tan biến vào không khí vậy. 

Trên mặt Quân Khương Lâm lúc này hiện rõ vẻ thống khổ, hắn đã rất nhiều lần cố gắng rút linh thức của mình ra khỏi Hồng Quân tháp nhưng bất thành, trước mắt chỉ còn biết tập trung cao độ theo dõi diễn biến tiếp theo mà thôi. Bởi vì không hiểu mô tê gì cả, nên hắn cũng chịu không biết làm thế nào, đành kiên trì chờ đợi, lấy bất biến ứng vạn biến. 

Vốn đang lơ lửng xoay tròn trên không, làm cho Quân Khương Lâm đầu đau dữ dội, Hồng Quân Tháp đột nhiên dừng lại rồi từ từ hạ xuống, thất thải quang mang cũng nhanh chóng tiêu thất, đồng thời trong đầu Quân Khương Lâm bỗng dưng có một âm thanh mơ hồ, như từ một nơi xa xăm nào đó truyền tới: 

- Thiên hữu càng khôn, địa phân âm dương, âm dương luân hồi, phương hữu vạn vật sinh hóa; nhân thân chi sơ, vô phi âm dương nhị khí dã, tạo hóa nhi xuất, tạo hóa nhi một, cố khả ẩn vu tạo hóa âm dương chi trung, vạn vật khả ẩn, nhân thân diệc khả, cứu kỳ lai do, hoàn tại âm dương...Âm dương oa hán! 

Quân Khương Lâm cẩn thận ghi nhớ từng chữ một của thiên Âm Dương Độn Pháp này, sau đó từ từ nghiền ngẫm. Hắn phát hiện ra một chuyện, cái được gọi là "Âm Dương Độn" này theo như câu nói vừa nãy chính là một công pháp vô cùng hữu dụng, sau khi luyện thành, có thể làm cho bản thân ẩn vào bất cứ thứ gì, ở bất cứ nơi đâu, vào bất kỳ lúc nào; nếu luyện tới đại thành có khả năng đem bản thân mình hòa vào không khí! Còn như ở trong nước, một lần độn có thể đi xa mấy trăm dặm, độn vào đất thì có thể băng đèo lội suối không vấn đề gì! 

Pháp quyết này quá mức dọa người...! 

"Hồng Quân tháp quả nhiên không phải là một vật tầm thường. Giá mà có thêm vài cái nữa có phải tốt hơn không..." Hắn thở dài một cái, cảm thấy có chút thất vọng (tham y như mềnh). Bất chợt trong đầu xuất hiện một ý niệm: "Nếu như ẩn thân rồi đi vào rình mỹ nữ tắm.... vị đại tẩu xinh đẹp của mình kia khi tắm không biết..." mới vừa nghĩ tới đây Quân đại sát thủ bỗng nhổ phì một bãi, mắng: 

- Quân Khương Lâm, ngươi đáng phải chết thêm một lần nữa. Khốn kiếp, hết lần này tới lần khác lưu lại nhiều suy nghĩ dơ bẩn, hạ lưu như vậy trong đầu làm lây cả sang ta! Thật đáng hận mà. 

Nếu tên Quân Khương Lâm kia mà nghe thấy lời này của hắn, chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng oan ức mà rống lên: 

- Đại ca à, oan ức cho ta quá? Thiên chân vạn xác ( chân thật, chính xác) đó là suy nghĩ của ngươi đâu có can hệ chó gì đến ta? Ta bây giờ đã hồn phi phách tán sao vẫn còn đổ cho ta... Làm người cũng không nên vô sỉ tới mức này chứ... 

Vốn dĩ chưa bao giờ được tiếp cận với tu chân, thậm chí Quân Khương Lâm còn chẳng biết tu chân là cái quái gì, cho nên hiển nhiên hắn không có ý thức được rằng bộ "Âm Dương Độn" mà hắn vừa ghi nhớ vào trong đầu là một công pháp thượng thừa của tu chân giới! Từ khi độn thuật sinh ra cho tới nay, thông thường chỉ có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ hay còn gọi là Ngũ hành độn pháp mà thôi, hơn nữa tất cả những bản ghi chép về những loại độn pháp này cũng chẳng đầy đủ. Muốn tinh thông tất cả Ngũ Hành độn pháp là điều vô cùng khó khăn. Cho nên quan trọng nhất là thiên phú của mỗi người cùng với sự chuyên cần tu luyện một loại độn pháp thì may ra mới có thành tựu. 

Nhưng bộ Âm Dương Độn pháp này lại khác biệt hoàn toàn, cơ sở của nó chính là thuyết âm dương, đứng trên thiên địa, thậm chí còn muốn phá vỡ tất cả ràng buộc trong thiên địa. Với Khai Thiên Tạo Hóa công làm tiền đề, một khi luyện thành công pháp này tùy thời, tùy chỗ đều có thể ẩn thân dễ dàng! Về cơ bản nó không có bị hạn chế như Ngũ Hành độn pháp, nếu như là trong tu chân giới, chỉ bằng vào bộ Âm Dương Độn này thôi cũng đủ gây ra một hồi phong ba bão táp. 

Nhưng hiện tại, Quân Khương Lâm cũng chẳng ý thức được chuyện này, có đánh chết hắn cũng không tin loại công pháp thượng thừa của Tu chân giới lại lọt vào tay hắn như vậy. Trái lại, với việc sở hữu Hồng Quân tháp hắn cho rằng đây là chuyện đương nhiên, hơn nữa hắn vẫn còn cảm thấy như vậy là....hơi ít. 

Với cái lối suy nghĩ của hắn kiểu này mà để cho người trong tu chân giới biết được chắc làm họ tức hộc máu mà chết mất, làm người cũng đừng có vô sỉ như vậy chứ.... 

Quân Vô Ý đứng trong tiểu viện vẻ mặt đầy khiếp sợ, thận trọng đi đi lại lại, cước bộ tùy ý giẫm lên mặt đất, với tu vi Thiên Huyền cao thủ của hắn bây giờ các giác quan đều vô cùng nhạy bén, hiển nhiên hắn cảm giác rất rõ ràng được sự khác lạ từ đôi chân truyền lên, không ngờ mặt đất bên dưới lại lún xuống ba tấc! Không phải là bị người nào xới đi, mà chính là bị nén chặt hơn trước rất nhiều.... 

Chuyện quái gì đây, tại sao chỉ trong nháy mắt mà mặt đất của tiểu viện lại bị lún xuống ba tấc thế này? Lực lượng nào mà kinh khủng như vậy! 

Cái này còn chưa tính là gì, kỳ quái hơn là cây cỏ, hoa lá trong tiểu viện một chút cũng không có bị lún xuống. 

Bị nén mạnh xuống như vậy, động tĩnh chắc chắn không nhỏ, tại sao cả mộ cái lá cây cũng không rơi thế này, đúng là quá quỷ dị rồi...! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK