Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đại sư huynh, lão Ngũ tình huống không ổn, ta đưa huyền khí vào không có hiệu quả, chúng ta cần nhanh chóng tìm cách trị thương cho hắn, nếu không chỉ sợ… 

Chu Kiếm Minh nói một cách dồn dập, lo lắng. 

- Dạ Cô Hàn này thật sự là ác độc, lãoTứ bên ta cũng thành như thế vậy. 

Lệ Kiếm Hồng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Cước bộ vẫn không ngừng lại: 

- Lão Ngũ thương thế tuy nặng nhưng chỉ cần hảo hảo điều dưỡng, rồi cũng sẽ hồi phục, nhưng lão Tứ thì chắc là tàn phế rồi. Ngay cả bả vai cũng bị chặt mất, khuôn mặt bị hủy một bên, tên Dạ Cô Hàn chết tiệt này. 

- Không thể tưởng tượng được Dạ Cô Hàn lại khó giải quyết như vậy. Năm người chúng ta là Thiên Huyền cảnh giới, một người cũng không kém hơn hắn, năm người hợp lực đối phó với hắn mà còn bị kết quả như vậy. 

Tam sư muội Phương Phiêu Hồng thở dài một hơi 

- May là hắn cũng không sống nổi! Chỉ tiếc cho tứ sư đệ. 

- Đều là do con tiện nhân Linh Mộng này. 

Lệ Kiếm Hồng phẫn nộ gầm nhẹ: 

- Chờ lão tử hỏi ra tin tức phi đao tặc tử kia, ta nhất định phải làm cho con tiện nhân này hối hận vì sống trên đời. Bất kể ả là công chúa chó má gì đó. 

- Chỉ là hiện tại chúng ta coi như biết được đến đây, cũng phải chờ sự phó đến nơi mới có thể hành động được. 

Phương Phiêu Hồng thở dài một hơi: 

- Tứ sư đệ cùng ngũ sư đệ trọng thương sắp chết, lục sư đệ cả đời vô vọng phục hồi; thất, bát, cửu, thập, bốn vị sư đệ đã chôn thây tại Thiên Hương thành, lần này ra đi ai ngờ lại có kết cục này. 

Nhưng trong lòng hắn lại giật mình: Lãnh Huyết Chí Tôn Lệ Vô Bi hai ngày nữa sẽ đến Thiên Hương thành? 

Đây chính là tin tức động trời! 

Cho dù tại phiến rừng rậm rạp vắng bóng người này, ba người vẫn rất cẩn thận, ba lần chuyển hướng, trái có, phải có, lúc này mới đột nhiên dừng ở trước một cái gốc cây khô như cây cột, sau khi nhìn xung quanh, xác định bốn bề vắng lặng, đại sư huynh Lệ Kiếm Hồng đột nhiên khẽ vươn tay, cũng không rõ làm như thế nào, cột cây đột nhiên chậm rãi chuyển đi, lộ ra một khối phiến đá bốn mặt thật to, lại chuyển khối đá đó đi, lộ ra một cái cửa động hình tròn. 

Bất quá, khi động khẩu mới lộ ra, Quân đại sát thủ đã âm thầm tiến vào, giờ khắc này chính là an toàn nhất. Sau đó Lệ Kiếm Hồng ba người bọn hắn còn mang các sư đệ, chỉnh sửa lại tư thế rồi mới cẩn thận chui vào, dù sao trong cái đường hầm chật chội kia cũng không thể song hành hai người được. Bọn hắn nào biết, Quân đại thiếu gia đã ở bên trong yên lặng chờ bọn chúng tiến vào. 

Ngay sau đó, cây cột chậm rãi khép lại. Khung cảnh trước mắt chậm rãi khôi phục như lúc ban đầu, không còn một chút động tĩnh nào. 

Văn tiên sinh bám theo phía sau một đoạn, rõ ràng nhìn thấy mấy người phía trước kia chui vào rừng cây, vẫn chưa thoát ra khỏi phạm vi tìm kiếm của linh thức của hắn, nhưng bởi vì hắn vẫn còn muốn tìm kiếm vị cường giả cường đại nên tới trễ một bước, đợi đến lúc hắn đến nơi thì động khẩu đã khôi phục lại nguyên trạng, cũng không có một chút sơ hở nào, mặc cho Văn tiên sinh tìm kiếm khắp cả rừng cây nhưng cũng không biết những người đó biến mất như thế nào, cho dù lấy linh thức bao quát cũng chỉ có thể cảm nhận được những người này vẫn còn ở gần đây, tuy rõ ràng cảm giác được nhưng lại không thể xác định được bọn họ đang ở chỗ nào! Hắn không khỏi khẩn trương. Thật giống như là mèo bị đốt râu rồi! (Biên: Con mèo mà bị đốt râu thì sẽ như nào:0 (4):. Muốn biết thì cứ thử đốt đi nhá:88:.)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK