Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vị Mai tôn giả này còn có bao nhiêu công phu chưa tung ra đây? Chẳng lẽ thực lực của nàng đã ngang hàng với người đứng đầu Độn Thế Tiên Cung hay sao?  

Thế nhưng...Trong thiên phạt còn có. Hai người gian nan nuốt một ngụm nước miếng.  

Mai tôn giả dùng chiêu thức này bắt lấy Quân Khương Lâm, đúng là chiêu thức lúc trước dùng để đối phó với Lệ Tuyệt Thiên, Thiên Địa Tù Lung! Đối với việc Quân Khương Lâm có thể vô thanh vô tức biến mất trong tay mình, Mai tôn giả mặc dù rất khó hiểu, thế nhưng có thể đoán ra đó là một loại bí thuật.  

Lại nghĩ tới, Quân đại thiếu rất có khả năng là đệ tử của vị cao nhân thần bí kia, cho nên mới có thủ đoạn này, mà đối mặt với bí thuật thần bí như thế, chính mình còn không hiểu được, thậm chí ngay cả mình còn không làm được, thế nhưng Quân đại thiếu lại làm được!  

Cho nên Mai tôn giả lần này bắt Quân Khương Lâm dứt khoát vận dụng Thiên Địa Tù Lung có thể nhốt được bất kỳ thứ gì! Lúc trước sở dĩ để hắn bất ngờ bỏ đi là do mình dùng lực hơi ít, căn bản nghĩ giết gà không cần dùng đao mổ trâu, hiện tại nếu như xác nhận tiểu tử này có ý đồ bỏ đi, có công phu Thiên Hạ Vô Song chạy trối chết, tự nhiên muốn toàn lực xuất thủ, trực tiếp nắm chắc hắn, trở về quần thú bên này, để hắn ở bên cạnh mình, cho cái mông của hắn chạm vào mặt đất!  

Bịch một tiếng, cái mông của Quân Khương Lâm truyền tới từng trận đau đớn, vạn hạnh là mặt đất không có hòn đá nào, nếu không chẳng phải là bị nở hoa hay sao?  

Quân Vô Ý nhíu mày, Đông Phương Vấn Tình vội vàng ghé vào lỗ tai hắn nói:  

- Vừa mới xuất thủ chính là người đứng đầu thiên phạt đó, có thể là hắn cảm thấy tư chất của Khương Lâm hơn người, cho nên mới thu Khương Lâm làm đồ đệ, việc này đối với Khương Lâm mà nói, là phúc không phải họa, an tâm một chút chớ có nóng vội!  

Quân Vô Ý a một tiếng, ánh mắt lại tràn đầy lo lắng, thế nhưng hắn cũng rõ, đối mặt với đệ nhất nhân của thiên phạt cường thế như vậy, chính mình cũng hoàn toàn bất lực, chỉ có thể cầu trời cho cháu mình được an toàn mà thôi!  

Cũng chẳng ai ngờ được, Mai tôn giả đột nhiên lại xuất thủ! Thậm chí ngay cả Quân Khương Lâm cũng không ngờ được. Đợi đến khi hắn kịp phản ứng đã phát hiện toàn thân mình không thể động đậy, cuối cùng, tâm ý khẽ động, định chui vào Hồng Quân Tháp, thế nhưng thần trí vẫn câu thông được với Hồng Quân Tháp, mà bản thân lại không nhúc nhích được.  

Chính thức là bị nhốt a!  

Mai tôn giả này có thể phong tỏa thiên địa linh khí tạo thành Thiên Địa Tù Lung, khiến Quân Khương Lâm trực tiếp bị nắm. Thần thức có thể tiến vào mà thân thể không thể vào! Trong lòng Quân Khương Lâm rất hận! Lão bất tử này thật là đáng chết, cứ thích đối phó với ta, rốt cuộc là có dụng ý gì?  

Ta đâu có đắc tội với hắn? Vì sao cứ nhất khoát không buông tha cho mình! Chẳng lẽ ngược đãi lão tử đã thành nghiện? Thật là một tên cuồng đãi sao? Nhưng ta là mặt hàng gì chứ, ở đây có nhiều Thần Huyền chí tôn như vậy, sao ngươi cứ phải nhằm vào ta? Vì sao? Quân Khương Lâm trăm mối vẫn không thể giải thích được.  

- Thành thật một chút cho ta, ngoan ngoãn ngồi yên không nên cử động! Nếu không ngươi sẽ không dễ chịu như bây giờ đâu!  

Mai tôn giả ở phía sau hắn đá một cước lên mông hắn. Vị trí lại là ở phía sau lưng Quân Khương Lâm, cho nên người khác không có phát hiện ra. Quân Khương Lâm đột nhiên bị ăn một cước, đau tới tận tim, thế nhưng cũng không dám nhúc nhích, trên mặt lại xuất hiện nụ cười mỉm.  

Hảo hán không thèm để ý thiệt thòi trước mắt, ngươi cứ chờ đó!

Bọn người Tư Không Ám Dạ lúc này đã đi tới, từ rất xa đã nghe được tiếng nói của Quân Khương Lâm, Tư Không Ám Dạ quay đầu lại hướng về Đoan Mộc Siêu Phàm cười, tán thưởng nói: 

- Tiểu tử này thật vô sỉ, làm ta nhớ lại ngươi năm đó! 

Đoan Mộc Siêu Phàm lập tức giận dữ, liền nắm chặt tay hắn, nói: 

- Ta ta sao lại không không không không không...!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK