Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Nguyên liền hoảng hốt, sao có thể nói câu dọa người thế chứ! Lão đường đường là một nhâm quốc công lão gia, vậy mà ngày nào khi gặp kẻ vãn bối như ta mở miệng cũng là câu này a? Nhất thời hắn không biết trả lời ra sao, lắp bắp mãi mới thốt ra lời: "Không có, không có." Vô ý thức hắn lại dấu tay ra đằng sau. 

Quân lão gia tử lại nói: "Không có gì à? Lão phu là hổ sao? Ngươi sao lại có bộ dạng này?" Lão gia tử nghi ngờ nói tiếp: "Trong tay ngươi cầm cái gì thế? Duỗi tay ra cho lão phu coi coi." 

"Không có, không có gì mà..." Đường Nguyên lập tức khẩn trương đến độ muốn khóc, liên tục lắc đầu, từng bước một lùi lại phía sau, đột nhiên đạp phải cái gì đó, bịch một tiếng, thân thể mập mạp ngã chỏng vó lên trời lăn vài vòng trên mặt đất. 

Quân Chiến Thiên lão gia tử cười to nói: "Trông bộ dạng của ngươi kìa, chẳng lẽ bằng vào thân phận của lão phu còn đi cướp đồ của ngươi hay sao?" Lão không thèm để ý tới Đường Nguyên nữa, cười dài một đường đi vào. 

Đường Nguyên lau mồ hôi lạnh đứng lên, thần hồn còn chưa ổn định, lúc này mới phát hiện dược hoàn trong tay đã biến mất, chắc là khi ngã xuống nó liền văng ra. Chuyện này không phải là đùa, hắn trực tiếp bò trên mặt đất tìm tòi, cuối cùng cũng tìm được, một hồi giật mình, cả kinh, quýnh lên, toàn thân đổ mồi hôi lạnh. Đường Nguyên lúc này có chút mơ hồ, đối với lời nói lúc trước của Quân Khương Lâm cũng không nhớ rõ lắm, hắn vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu cho tới khi về đến cổng nhà mới nghĩ ra: nghìn vạn lần đừng quên ăn sáng trước lúc đi nhé!:88: 

Ài, sau khi nhớ ra chuyện này hắn cũng không còn cảm xúc để ăn cơm nữa. Thế nhưng tam thiếu gia đã nói như vậy, tất nhiên là có đạo lý của hắn. Ta cũng chỉ phải cố mà ăn sáng thôi. Nghĩ như vậy, lại sau khi một hồi vận động, bụng hắn bắt đầu rột rột kêu. Sáng sớm hôm sau cái bụng của Đường Nguyên đã được nhét đầy biến thành tròn ủng, hắn ợ một cái sau đó đi theo lão cha, một đường trên xe ngựa đi tới hoàng cung khiến hắn ngã trái đổ phải. Đường Thượng Thư một đường đi tới hoàng cung liên tục ngó nghiên có điểm an tâm. Lão vì ngăn chuyện ngoài ý muốn cho nên mấy ngày nay vội mời rất nhiều người tới kiểm tra thân thể con mình, vững tin lần này không có chuyện ngoài ý muốn, trừ thân thể con mình hơi có chút mập mạp ra, những thứ khác căn bản là ổn cả. cho nên Đường thượng thư đại nhân tự tin mười phần. Béo một chút thì sợ gì? Tục ngữ nói, quân tử không nặng thì không uy! Đường thượng thư luôn bắt ép đứa con cưỡi ngựa để giảm cân, thế nhưng đây là lần đầu tiên lão thấy thân thể béo núc của đứa con bây giờ thuận mắt cỡ nào! Một đường nghĩ ngợi đã đi tới hoàng cung, Đường mập mạp lúc này sống trong cảnh chờ đợi, căn giờ đúng theo thời gian mà Quân Khương Lâm nói nhét viên thuốc vào bụng; cảm giác cuống họng hơi khô, hắn liền đoạt lấy một túi nước, ừng ực mà nốc vào, lúc này mới cảm thấy có điểm thoải mái. Lần tham gia tuyển chọn này, tất cả có chín người, trong đó có bốn người là các đại gia tộc đề cử, còn năm người còn lại có đủ loại quan lại đề cử. Muốn mạnh mẽ thắng được đám người này quả thực không dễ, Đường thượng thư lần này vì tiền đồ của đứa con cho nên có thể nói là đã dùng hết tiền gốc! Thế nhưng lão lại không biết, đưa con của mình đang vì chuyện này mà đau đầu, hơn nữa người bạn tốt Quân Khương Lâm lại giúp hắn nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời để phá hoại. Nếu là bị hai người này thực hiện thành công, Đường thượng thư lần này có thể mất cả gốc rồi... Hiện tại có vẻ không phải là "Nếu là" nữa, Đường thượng thư lần này nhất định là lỗ cả gốc a... 

Phương pháp kiểm tra của Chu lão thái giám cực kì khoa học, từ bên này đi vào, từ bên kia trở ra, căn bản không có chạm mặt cùng với đám người tới khảo thí, cho nên nguyên một đám người đi vào. Tất cả mọi người đi theo đều mang tâm trạng khẩn trương. Nghe nói lần trước Mộ Dung Thiên Quân tuy đã được thông qua, thế nhưng sau hơn một tháng lại phát hiện hắn đi chữ bá...t Chuyện này mọi người đều biết. Đến tột cùng sao lúc kiểm tra lại không phát hiện ra Mộ Dung Thiên Quân dáng đi hình chữ bát? Mọi người càng nghĩ càng lệch tâm, càng nghĩ càng rung động, có người lập tức còn cảm thấy cao hứng giống như thỏ tử hồ bi. Nếu như bị một tên thái giám đùa bỡn, còn kém chút nữa bị tàn phế, cũng không được oán hận a! Nếu chuyện này được truyền ra ngoài, đây chính là thiên đại bê bối nha...

Mắt thấy qua hai người nữa là tới Đường Nguyên, Đường mập mạp rất khẩn trương, cái cổ ngắn ngủn mập mạp chuyển động soi xét bốn phía, cuối cùng chạm mắt với Đường thượng thư đang ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư! 

Đường thượng thư cũng hiểu đứa con không tình nguyện. Cho nên hành trình lần này lão luôn chằm chằm chú ý chỉ sợ hắn trên đường sẽ chạy trốn. Hiện tại mắt hắn láo liên như vậy chẳng lẽ còn không biết hắn đang nghĩ gì? Lão liền thấp giọng quát: "Tiểu tử ngươi thành thật một điểm cho lão phu." 

Đường mập mạp co rụt cổ lại, miệng lẩm bẩn hai câu, cuối cùng đành phải xoay người đi chỗ khác. Đúng lúc này đột nhiên hắn cảm thấy trong bụng đang sôi lên. Tiếp sau lại nghe thấy âm thanh ùng ục vang lên, sắc mặt không khỏi trắng bệch. Hắn liền xoay đầu lại, kêu lên: "Con muốn..." 

"Ngươi muốn cái rắm gì?" Đường thượng thư giận dữ, con ngươi co rút lại, nói: "Lần này ngươi mà không qua, khi về lão phu sẽ cắt đứt chân ngươi cho xem! Nếu như ngươi nói nhảm thêm một câu nữa, lão phu lập tức cắt đứt chân ngươi." 

Sắc mặt Đường Nguyên trắng nhợt, ôm bụng ngồi xuống, dần dần cái loại cảm giác này biến mất, lúc này hắn mới hơi cảm thấy thoải mái. 

Trong lòng lại không khỏi âm thầm kêu khổ, Quân Khương Lâm cho loại thuốc này không phải chỉ là lừa mình chứ? Như thế nào mà lúc này vẫn chưa có tác dụng nhỉ? Hắn nào biết đâu rằng Quân Khương Lâm lúc trước chính là nói: Ngàn vạn lần không được ăn sáng! Mà Đường mập mạp nhà ta lại biến âm thành dương, hắn cứ nghĩ thành "Ngàn vạn lần nhớ ăn điểm tâm!" Cái này căn bản là hai cực trái ngược nhau, hoàn toàn bị đảo lộn... 

Hơn nữa hắn vừa mới uống đầy một bụng nước lạnh, cho nên cũng trung hòa một ít dược lực, đúng là như hổ thêm cánh! 

Kết quả cuộc khảo hạch ngày hôm nay có thể nói như trăm sông đổ về một biển, thế nhưng quá trình lại... 

Đám người bên cạnh xì xào bàn tán. Hai thiếu niên nhà Mạnh gia cùng Tống gia đang nói chuyện: "Tống huynh, ngươi có biết. Chu... Lão đại nhân rốt cuộc kiểm tra như thế nào không?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK