Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Quá đáng giá!" Vương gia còn chưa kịp nói thì Tống Thương đã mở miệng trước, ngữ khí mang theo vài phần tiếc hận, than thở: "Tiên tửu tuyệt hảo thế này nhân gian khó tìm được, thực sự vàng bạc không thể sánh bằng! Đem ra so sánh giống như khinh thường nó vậy! Đừng nói là mười vạn lượng bạc, kể cả là một vạn lượng hoàng kim một vò, cũng vô cùng đáng giá!" 

Theo như cách nghĩ của hắn, đây đơn thuần không còn là rượu nữa rồi, mà chính là một tuyệt tác nghệ thuật trân quý a! Là bảo vật vô giá! Cho nên cũng có thể nói cái này là vô giá cũng không sao! 

"Trong mắt của ta, rượu này đúng là đáng giá! Hơn nữa so với rượu mà Tống lão tam bán trước đây còn ngon hơn mấy trăm lần!" Vương gia trực tiếp trả lời Quân Khương Lâm, sau đó thở dài một hơi: "Chỉ là... nếu thực sự muốn bán với giá mười vạn lượng bạc một vò, sợ rằng không khả dĩ cho lắm." Mà đâu chỉ như vậy? Căn bản là rất khó kinh doanh!" 

Vương gia nói ra lời này vô cùng có học vấn nha:"Rất khó kinh doanh? Vậy đành phải bán rẻ hơn rồi, hoặc trực tiếp đem cả đống bán đấu giá đi sao! Như thế sẽ mua được với một cái giá khá mềm rồi!" Quân Khương Lâm mỉm cười, âm thanh vô cùng"uyển chuyển ", "hàm súc" diễn đạt ý tứ của mình. 

Ba người đồng thời chìm xuống, ba người này nhất thời đều tỏ vẻ "nhân trung tuấn kiệt", trong nháy mắt đã hiểu được dụng ý của Quân Khương Lâm, trong lòng thầm nghĩ, ý kiến hay! 

"Nếu như là bán đấu giá, không biết chừng nào thì bắt đầu? Mà đấu giá ở đâu thế?" Vương gia vội vàng hỏi tới, đây mới chính là điều hắn quan tâm nhất a. Còn phải bàn cãi sao? Rượu ngon thế này biết tới chỗ nào mới mua được đây? Giá cả chỉ là thứ yếu mà thôi. 

"Điểm này, đến lúc đó Tống lão tam tự nhiên được ưu tiên biết trước. Tống Thương sẽ tham gia hội đấu giá này." Quân Khương Lâm tin rằng, đối với Tống Thương chuyện khác không biết, nhưng về phương diện phẩm rượu và bán rượu thì vạn phần yên tâm về hắn. 

Tống Thương mặc dù có thể phản bội bất luận kẻ nào, nhưng tuyệt không sẽ phản bội lại rượu! Về điểm này, Quân Khương Lâm mười phần nắm chắc! 

"Vậy thì tốt quá!" Vương gia hưng phấn hai tay xoa xoa vào nhau nói:" Nếu gặp phải khó khăn gì, cứ nói với lão phu một tiếng là được, tại Thiên Hương thành này, chuyện mà lão phu không làm được, đích xác không nhiều lắm." Nếu có thể động chân động tay một chút, kiếm lấy một cái ân tình, từ nay về sau có thể thưởng thức tuyệt thế mỹ tửu như thế này, như vậy cũng quá khéo rồi! Đây cũng chỉ là hắn thầm nhủ trong lòng mà thôi, nói như thế để thấy Vương gia cũng là người "yêu" rượu a. 

"Xin giới thiệu với sư phụ, vị này hiện tại chính là Bình Vương gia Dương Hoài Nông; cũng là bào đệ duy nhất của đương kim bệ hạ Thiên Hương đế quốc." Vương gia đã nói rõ ràng như thế, Tống Thương đương nhiên là hiểu được cần phải giới thiệu một chút, cái gọi là nghèo không đấu được giàu, dân không tranh được với quan chính là đây, vị này nói gì cũng là đương kim Vương gia thiên tuế, nếu có thể không đắc tội chính là điều tốt nhất. 

"Bình Vương gia..." Mặc dù Quân Khương Lâm đã đoàn được người này lai lịch không nhỏ, thê nhưng hắn thật sự không dám nghĩ tới đây lại chính là vị Vương gia duy nhất của Thiên Hương đế quốc. Cảm thấy có chút kinh hãi nhưng hắn lập tức trấn định lại ngay nói: "Ách, thất kính, thất kính." 

Mọi người vốn tưởng rằng hắn sẽ khiếp sợ, thậm chí là dùng đại lễ để đáp lại, dù sao trong mắt ba người lúc này, Quân Khương Lâm chính là một tên văn nhân keo kiệt, cùng lắm là có chút ngông nghênh mà thôi; nhưng mà cho dù là có ngông nghênh thì khi nhìn thấy Vương gia như vậy cũng đủ làm cho hắn trong một thời gian ngắn sẽ phi thường phong quang, công danh thẳng tiến, há lại không kích động? Thậm chí là thi đại lễ ra mắt đi nữa, cũng chỉ coi như làm đúng với lễ tiết thông thường mà thôi! 

Học văn luyện võ, buôn bán với Vương gia a! 

Nhưng tiểu tử này không ngờ nhãn thần cũng không có ba động tẹo nào( mắt cũng không chớp lấy một cái), với ngữ khí ám chỉ muốn trợ giúp của Vương gia đối với hắn rõ ràng như vậy, lại lờ đi coi như không biết! Ngoài miệng mặc dù nói là thiên tuế thất kính, thất kính nhưng trong ngữ khí nửa điểm kính trọng cũng không có! 

Nhưng là bọn họ không biết rằng, đối với thiếu niên trước mặt này, vô luận là kiếp trước hay kiếp này, hắn đâu có thèm quan tâm cái Vương gia rắm chó gì? Ngay mấy ngày trước đó thôi, trước mặt người khác vẫn vô cùng lưu manh trêu trọc cô công chúa duy nhất của đương kim hoàng đế đâu có nể nang gì. 

Nếu không phải hôm nay hắn thấy tên Vương gia này tương đối thuận mắt thì sợ rằng hắn còn không nhã nhặn thế này, Vương gia rất giỏi a, muốn uống rượu của ta cũng phải có quy củ đàng hoàng, bằng không, không cần bàn thêm nữa.... 

"Nếu cần thiết, ta sẽ phi thường cao hứng khi được cùng Vương gia hợp tác." Quân Khương Lâm cười thản nhiên, vô cùng khách khí nói. Ngữ khí của hắn thập phần "hòa vốn", coi chuyện này như không, theo như lời của hắn nếu "cần thiết" mới hợp tác, còn không "cần thiết" thì....... 

"Như vậy là tốt nhất", Bình Vương gia Dương Hoài Nông một chút nghi ngờ cũng không có, cười sang sảng, híp mắt nói: "Tuy rằng lão phu hơi bất tiện, không thể tự mình ra mặt, nhưng lão phu tuyệt không để cho một loại mỹ tửu cứ như vậy mà mai một." Rõ ràng Quân Khương Lâm có ý cự tuyệt nhưng chính vì thế lại càng làm cho hắn cảm thấy hứng thú. 

"Không biết như thế này có được không, lão phu nguyện xuất ra một trăm vạn lượng bạc để góp vốn, gọi là có chút đóng góp, âu cũng vì tôn tử sau này mà lưu lại một sinh lộ, vạn mong tiểu huynh đệ đáp ứng." Lời vừa nói ra, tất cả đều thất kinh, đầu tiên chính là việc Bình Vương gia tự xưng là "Lão phu" chứ không phải là "Bản vương" rõ ràng muốn bỏ qua thân phận hoàng gia của mình mà góp vốn, điều thứ hai, lấy trăm vạn bạc ra hùn vốn mà chỉ coi như là có chút đóng góp, vừa đủ, hiển nhiên đối với tương lai của loại mỹ tửu này vô cùng coi trọng, nếu thật sự đầu tư thành công đừng nói là trăm vạn lượng bạc, mà phải là nghìn vạn lượng, thậm chí còn nhiều hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK